Sappadasa (Thag 6.6) {405-410} [go up]

Twenty five years since my going forth,
and no peace of awareness
— not a finger-snap's worth — 
	attained.
Having gained no oneness of mind,
I was wracked with lust.
Wailing, with my arms upheld,
I ran amok from my dwelling — 
"Or... or shall I take the knife?
What's the use of life to me?
If I were to renounce the training,
what sort of death would I have?"

So, taking a razor,
I sat down on a bed.
And there was the razor,
placed ready to cut my own vein,
	when apt attention arose in me,
the drawbacks appeared,
	disenchantment stood
	at an even keel:

With that, my heart was released.
See the Dhamma's true rightness!
The three knowledges
have been attained;
the Awakened One's bidding,
		done.




405. Đă được hăm lăm năm,
Từ khi ta xuất gia,
Nhưng đến một búng tay,
Ta không đạt tâm tịnh.

406. Nhứt tâm không đạt được,
Bị dục tham chi phối,
Khoa tay, ta than khóc,
Bỏ tịnh xá, ta đi.

407. Ta sẽ đem dao lại,
Sự sống ta, nghĩa ǵ?
Học tập bị tước bỏ,
Như ta, chết tốt hơn.

408. Rồi ta cầm con dao
Ta vào chỗ giường nằm,
Con dao được rút ra,
Để cắt cổ của ta.

409. Rồi ta tự tác ư,
Như lư, khởi tư duy,
Các hiểm nguy hiển lộ
Nhàm chán, ta an trú

410. Và tâm ta giải thoát,
Thấy Pháp nhăn là vậy,
Ba minh chứng đạt được,
Lời Phật dạy làm xong.