We'll now start meditating, just as we've been doing every day. We have to look at this as an important opportunity. Even though our practice hasn't yet reached the Dhamma to our satisfaction, at the very least it's a beginning, an important beginning, in gathering the strength of the mind so that our mindfulness, concentration, and discernment will become healthy and mature. We should try to gather these qualities together so that they can reinforce one another in washing away the stains, the defilements, in our minds — for when defilements arise, they don't lead to peace, purity, or respite for the mind. Just the opposite: they lead to suffering, unrest, and disturbance. They block any discernment that would know or see the Dhamma. There's no defilement that encourages us to practice the Dhamma, to know or see the Dhamma. They simply get in the way of our practice.

Chúng ta bây giờ sẽ bắt đầu tu thiền, giống như chúng ta vẫn làm hàng ngày. Chúng ta phải xem đây là một cơ hội quan trọng. Mặc dù việc tu tập của chúng ta vẫn chưa đạt đến pháp để chúng ta hài lòng, nhưng ít nhất đó cũng là một bước khởi đầu, một bước khởi đầu quan trọng, trong việc tập trung sức mạnh của tâm để có chánh niệm, sự tập trung và sự sáng suốt của chúng ta trở nên lành mạnh và trưởng thành. Chúng ta nên cố gắng tập trung những phẩm chất này lại với nhau để chúng có thể hổ trợ lẫn nhau trong việc thanh lọc những ô nhiễm, những phiền não, trong tâm của chúng ta - vì khi những phiền não khởi lên, dẫn đến sự xáo trộn, không thanh tịnh hay làm cho bận rộn. Ngược lại: chúng dẫn đến đau khổ, bất ổn và xáo trộn. Chúng ngăn trở bất kỳ sự phân biệt nào có thể biết hoặc nhìn thấy Giáo pháp. Không có sự nhiễm ô nào khuyến khích chúng ta thực hành Giáo pháp, để biết hoặc thấy Giáo pháp. Chúng rõ ràng là cản trở việc tu tập của chúng ta.

So whatever mental state gets in the way of our practice we should regard as a defilement — for defilements don't come floating along on their own. They have to depend on the mind. Any mental state that's sleepy or lazy, any mental state that's restless, angry, or irritable: these are all defilements. They're mental states under the influence of defilement, overcome by defilement.

Như vậy bất cứ trạng thái tinh thần nào xen vào trong việc tu tập chúng ta nên coi như một phiền não - vì phiền não không tự trôi nổi. Chúng phải phụ thuộc vào tâm. Bất kỳ trạng thái tinh thần nào buồn ngủ hoặc lười biếng, bất kỳ trạng thái tinh thần nào bồn chồn, tức giận hoặc cáu kỉnh: tất cả đều là phiền não. Chúng là những trạng thái tinh thần chịu ảnh hưởng của phiền não, bị phiền não chi phối.

If any of these mental states arise within us, we should be aware of them. When the mind is sleepy, we should get it to keep buddho in mind so that it will wake up and shake off its sleepiness. When the mind is restless and irritable, we should use our discernment to reflect on things to see that these states of mind serve no purpose. Then we should quickly turn back to our concentration practice, planting the mind firmly in our meditation theme, not letting the mind get restless and distracted again.

Nếu tâm khởi lên bất kỳ trạng thái nào trong chúng ta, chúng ta nên biết về chúng. Khi tâm buồn ngủ, chúng ta nên miệm buddho để giữ cho tâm tỉnh thức và rũ bỏ cơn buồn ngủ. Khi tâm bồn chồn và cáu kỉnh, chúng ta nên sử dụng sự sáng suốt của mình để suy ngẫm về mọi thứ để thấy rằng những trạng thái tâm này không có mục đích gì. Sau đó, chúng ta nên nhanh chóng quay trở lại thực hành sự tập trung của mình, trú tâm vững chắc vào đề mục thiền của chúng ta, không để tâm phóng dật và mất tập trung một lần nữa.

We focus the mind on being aware of its meditation word, buddho — what's aware, what's awake. We keep it in mind as if it were a post planted firmly in the ground. Don't let the mind wander from the foundation post on which you've focused. But whatever your focus, don't let your focus be tense. You have to keep the mind in a good mood while it's focused. Do this with an attitude of mindfulness and discernment, not one of delusion, wanting to know this or to see that or to force things to fall in line with your thoughts. If that's the way you meditate, your mood will grow tense and you won't be able to meditate for long. In no time at all you'll start getting irritable.

Chúng ta tập trung tâm vào sự nhận thức về đề mục thiền là niệm, "buddho" - điều gì là nhận biết, điều gì là tỉnh thức. Chúng ta ghi nhớ nó như thể nó là một cây cột được trồng chắc chắn trong lòng đất. Đừng để tâm đi lang thang khỏi nền tảng điểm tựa mà bạn đang tập trung. Nhưng dù bạn tập trung vào vấn đề gì, đừng để sự tập trung của bạn bị căng thẳng. Bạn phải giữ tâm trạng thoải mái khi tập trung. Hãy làm điều này trong sự chánh niệm và tỉnh thức, không để ảo tưởng muốn biết cái này, muốn thấy cái kia hoặc buộc mọi thứ phải phù hợp với suy nghĩ của bạn. Nếu đó là cách bạn thiền, tâm trạng của bạn sẽ trở nên căng thẳng và bạn sẽ không thể thiền được lâu. Chẳng bao lâu nữa, bạn sẽ bắt đầu bực tức.

So if you want to meditate for a long time, you have to be neutral, with equanimity as your foundation. If you want knowledge, focus firmly on what you're already aware of. Keep your mind firmly in place. Find an approach that will help you stay focused without slipping away. For example, make an effort to keep your mind firmly intent and apply your powers of observation and evaluation to the basis of your buddho. All of these things have to be brought together at the same spot, along with whatever thinking you need to do so that mindfulness won't lapse, letting unskillful outside issues come barging in, or leaving an opening for internal preoccupations to arise in the heart, or letting yourself get disturbed by thoughts of the past — things you knew or saw or said or did earlier today, or many days, many months, many years ago. You have to focus exclusively on the present.

Do đó nếu bạn muốn thiền định lâu dài, bạn phải quân bình điều ngự, giữ tâm điểm tỉnh làm nền tảng. Nếu bạn muốn có kiến thức, hãy tập trung chắc chắn vào những gì bạn đã biết. Giữ tâm trí của bạn vững chắc tại chỗ. Tìm cách tiếp cận sẽ giúp bạn tập trung mà không bị lạc hướng. Ví dụ, cố gắng giữ cho tâm của bạn kiên cố vững chắc và áp dụng khả năng quan sát và lượng định của bạn vào đề mục cơ bản "buddho". Tất cả những điều này phải được tập trung tại cùng một vị trí, cùng với bất cứ suy nghĩ nào bạn cần làm để giữ chánh niệm, không cho phép: những suy nghĩ lang thang bên ngoài ập đến, hoặc để sơ hở cho những mối bận tâm nội tại nảy sinh trong lòng. hoặc bị xáo trộn bởi những suy nghĩ về quá khứ - những điều bạn đã biết hoặc đã thấy hoặc đã nói hoặc đã làm ngày hôm nay, hoặc nhiều ngày, nhiều tháng, nhiều năm trước. Bạn phải tập trung hoàn toàn vào giây phút hiện tại ngay bây giờ.

If you've taken buddho as your meditation theme, keep coming back to it over and over again. Buddho stands for awareness. If you can maintain awareness without lapse, this will make an important difference. If you've taken the breath as your theme, you have to be aware each time the breath comes in and out. You can't let yourself wander off. You have to take nothing but the breath as the focal point for mindfulness. The same principles hold in either case. You do the same things, the only difference is the theme of your awareness.

Nếu bạn đã lấy đề mục buddho để tu tập thiền định, hãy tiếp tục giữ nó trong tâm trí. Buddho có nghĩa là giác ngộ là tỉnh thức (từ vựng Buddho được âm qua tiếng Việt là Phật và nghĩa là giác ngộ). Nếu bạn có thể duy trì sự tỉnh thức mà không mất hiệu lực, điều này sẽ tạo ra sự khác biệt quan trọng. Nếu bạn đã lấy hơi thở làm chủ đề của mình, bạn phải nhận biết mỗi lần hơi thở vào và ra. Bạn không thể để bản thân đi lang thang. Bạn không cần lấy gì ngoài hơi thở làm tâm điểm cho chánh niệm. Các nguyên tắc tương tự được áp dụng trong cả hai trường hợp. Bạn làm những điều tương tự, điểm khác biệt duy nhất là chủ đề tỉnh thức của bạn.

Why does the Buddha teach us to focus on the breath? Because we don't have to look for it, don't have to guess about it, don't have to think it into being. It's a present phenomenon. There's no such thing as a past breath or a future breath. There's simply the breath coming in and out in the present. That's why it's appropriate for exercising our mindfulness, for gathering our mindfulness and awareness in a single place, for firmly establishing concentration.

Tại sao Đức Phật dạy chúng ta tập trung vào hơi thở? Bởi vì chúng ta không cần phải tìm kiếm hơi thở, không cần phải suy đoán về hơi thở, không cần phải suy nghĩ về hơi thở. Đó là một hiện tượng đang xảy ra. Không có cái gọi là hơi thở quá khứ hay hơi thở tương lai. Chỉ đơn giản là hơi thở ra vào trong hiện tại. Đó là lý do tại sao đề mục hơi thở thích hợp để thực hành chánh niệm của chúng ta, để tập hợp chánh niệm và nhận thức của chúng ta ở một nơi duy nhất, để thiết lập sự tập trung vững chắc.

So you can focus on either theme — whichever one you've already meditated on and found that mindfulness can quickly get established without lapsing and can quickly produce a sense of stillness and peace. Set that theme up as your foundation. When you're starting out, focus on keeping that theme in mind.

Do đó bạn có thể tập trung vào đề mục - bất kỳ đề mục nào bạn đã thiền và nhận thấy rằng chánh niệm có thể nhanh chóng được thiết lập mà không trở nên lạc lối và có thể nhanh chóng tạo ra cảm giác tĩnh lặng và bình yên. Đặt đề mục đó làm nền tảng của bạn. Khi bạn bắt đầu, hãy tập trung vào việc ghi nhớ đề mục đó.

Once the mind has had enough stillness, if you simply want it to become more still, the mind will get into a state where it isn't doing any work because it's not distracted in any way. If this happens, you have to start contemplating. In the foundations of mindfulness we're taught to contemplate the various aspects of the body in and of themselves. We don't have to contemplate anything else. If you want to contemplate from the angle of inconstancy, it's here in this body. If you want to contemplate from the angle of stress, it's here in this body. You can contemplate it from any angle at all. If you want to contemplate from the angle of eliminating passion and craving, you can look at things that are dirty and disgusting — and you find that they fill the body. This is something requiring you to use your own intelligence. Whatever angle you use, you have to look into things so that they get more subtle and refined. Contemplate them again and again until you see things clearly in a way that gives rise to nibbida, or disenchantment, so that you aren't deluded into latching onto things and giving them meanings the way you used to.

Một khi tâm đã tĩnh lặng vừa đủ, nếu bạn muốn nó tĩnh lặng hơn, tâm sẽ rơi vào trạng thái nó không làm việc gì vì nó không bị phân tâm theo bất kỳ cách nào. Nếu điều này xảy ra, bạn phải bắt đầu suy ngẫm. Trong nền tảng của chánh niệm, chúng ta được dạy để quán chiếu các tình huống khác nhau trong thân và của chính chúng. Chúng ta không cần phải suy nghĩ bất cứ điều gì khác. Nếu bạn muốn quán chiếu từ góc độ không nhất quán, nó ở đây trong cơ thể này. Nếu bạn muốn chiêm nghiệm từ góc độ căng thẳng, nó ở đây trong cơ thể này. Bạn có thể quán chiếu nó từ bất kỳ góc độ nào. Nếu bạn muốn quán chiếu từ góc độ loại bỏ dục vọng và tham ái, bạn có thể nhìn vào những thứ đáng kinh tởm và nhơờm ngớm- và bạn thấy rằng cơ thể lấp đầy chúng. Đây là việc đòi hỏi bạn phải sử dụng trí tuệ của chính mình. Dù bạn sử dụng ở góc độ nào, bạn cũng phải xem xét mọi thứ để chúng trở nên tinh tế và vi tế hơn. Hãy quán chúng lặp đi lặp lại cho đến khi bạn nhìn thấy rõ ràng mọi thứ theo con đường tiến tới Niết-bàn, hoặc sự thức tỉnh, để bạn không bị mê hoặc vào việc bám vào mọi thứ và cho chúng ý nghĩa như cách bạn đã từng làm.

Turn over a new mind, turning your views into new views. You no longer want your old mistaken views. Turning from your old views, give rise to right views. Turning from your old ways of thinking, give rise to right resolves — to see the body as repulsive and unattractive. This is nekkhamma-sankappa, the resolve for renunciation, the resolve to escape from sensual passion. We don't go thinking in other directions or roaming off in other directions. We try to go in the direction of escaping from the view that the body is beautiful. What the eye sees of the body is just the outer skin. It's never seen the filthy things inside. Even though it may have seen them from time to time, as when someone dies in an accident or when a patient is opened for surgery, there's something in the mind that keeps us from taking it to heart and giving rise to discernment. There's something that keeps us from contemplating things down to a level more subtle than what the eye sees. We see these things and then pass right over them. We don't get to a level profound enough to give rise to disenchantment.

Lật ngược lại một tư duy mới, biến quan điểm của bạn thành quan điểm mới. Bạn không còn muốn những quan điểm sai lầm cũ của mình nữa. Chuyển đổi những quan điểm cũ của bạn, trở thành chánh kiến. Thay đổi cách suy nghĩ cũ của bạn, đưa ra những giải pháp chánh đáng.- xem cơ thể là một thứ đáng ghê tởm và kém hấp dẫn. Đây là sự suy tư về sự xuất gia, dứt bỏ ngũ trần (nekkhamma-sankappa), quyết tâm từ bỏ, quyết tâm thoát khỏi đam mê nhục dục. Chúng ta không suy nghĩ theo hướng khác hoặc chuyển vùng theo hướng khác. Chúng ta cố gắng đi theo hướng thoát khỏi quan điểm rằng thân thể là đẹp. Những gì mắt thấy của cơ thể chỉ là lớp da bên ngoài. Không bao giờ nhìn thấy những thứ bẩn thỉu bên trong. Mặc dù có thể thỉnh thoảng mới nhìn thấy chúng, như khi ai đó chết trong một vụ tai nạn hoặc khi một bệnh nhân được phẫu thuật, có một điều gì đó trong tâm trí khiến chúng ta không khỏi ghi nhớ và nảy sinh ra sự sáng suốt. Có điều gì đó ngăn chúng ta suy ngẫm về mọi thứ ở mức độ tinh tế hơn những gì mắt thường thấy. Chúng ta nhìn thấy những điều này và sau đó quên chúng ngay lập tức. Chúng ta không đạt đến một mức độ đủ sâu để dẫn đến sự thức tỉnh.

So contemplate the body. If the mind has developed a strong enough foundation, it shouldn't stay stuck just at the level of stillness. But if you haven't yet reached that level of stillness, you can't skip over it. You first have to make the mind still, because a firm foundation of stillness is absolutely essential. If you try to contemplate before the mind has grown still, you'll give rise to knowledge that lasts only as long as you're in meditation. When you leave meditation and the mind is no longer firm, your new understandings will disappear. Your old understandings will come back, just as if you had never meditated. Whatever way you've been deluded in the past, that's how you'll be deluded again. Whatever views you've had before won't change into anything else. Whatever ways you've thought, you'll end up deluded just as before as long as your new ways of thinking aren't based on a foundation of stillness.

Hãy quán về cơ thể. Khi tâm đã phát triển một nền tảng đủ mạnh, không nên để nó ở chỉ mức độ tĩnh lặng. Nhưng nếu bạn chưa đạt đến mức độ tĩnh lặng đó, bạn không thể bỏ qua nó. Trước tiên, bạn phải làm cho tâm tĩnh lặng, bởi vì một nền tảng vững chắc của sự tĩnh lặng là điều vô cùng cần thiết. Nếu bạn cố gắng đi vào thiền quán trước khi tâm tĩnh lặng, bạn sẽ tạo ra kiến thức chỉ tồn tại khi bạn đang thiền định. Khi bạn xả thiền tâm không còn vững chắc, những hiểu biết mới của bạn sẽ biến mất. Những hiểu biết cũ của bạn sẽ quay trở lại, giống như thể bạn chưa bao giờ thực hành thiền định. Dù trước đây bạn đã từng bị si mê theo cách nào thì đó là cách bạn sẽ lại bị si mê. Bất kỳ quan điểm nào bạn có trước đây sẽ không thay đổi thành bất kỳ điều gì khác. Dù bạn đã nghĩ theo cách nào, thì cuối cùng bạn cũng sẽ bị ảo tưởng miễn là cách suy nghĩ mới của bạn không dựa trên nền tảng của sự tĩnh lặng.

This is why stillness is so essential. We have to get the mind to gain strength from stillness and then let it contemplate the body in and of itself in terms of its 32 parts. You can choose any one of the parts, focusing on it until it's clear. Or you can focus on the parts in sets of five. When you reach the liquid parts, you can focus on them in sets of six, for there are 12 of them in all. You can contemplate them back and forth — if your mindfulness hasn't yet been exercised to the point were it's firm, contemplate these things back and forth just as a preceptor teaches a new ordinand: kesa, loma, nakha, danta, taco (hair of the head, hair of the body, nails, teeth, skin), and then turning them around to taco, danta, nakha, loma, kesa. Then you can go onto the next set of five — mansam, nharu, atthi, atthimiñjam, vakkam (muscle, tendons, bones, bone marrow, spleen). This is called contemplating them in sets of five.

Đây là lý do tại sao sự tĩnh lặng là rất cần thiết. Chúng ta phải làm cho tâm có được sức mạnh từ sự tĩnh lặng và sau đó để tâm quán trong thân và tâm theo 32 thể trược của thân. Bạn có thể chọn bất kỳ một phần nào trong số 32 thể trược, tập trung vào đó cho đến khi nó hiện rõ. Hoặc bạn có thể tập trung vào các phần trong một nhóm gồm 5 thứ (chẳng hạn tóc, lông, móng, răng, da). Khi bạn tiếp cận các bộ phận chất lỏng, bạn có thể tập trung vào chúng theo một nhóm gồm sáu phần (như nước mắt, mỡ lỏng, nước miếng, nưới mũi, nước nhớt, nước tiểu) tất cả 12 phần. Bạn có thể quán chiếu chúng qua lại - nếu chánh niệm của bạn chưa được thực hành đến mức vững chắc, hãy quán chiếu những điều này qua lại giống như một vị thầy dạy một giới luật mới: kesa, loma, nakha, danta, taco (tóc của đầu, tóc của cơ thể, móng tay, răng, da), và sau đó quán ngược lại từ taco, danta, nakha, loma, kesa. Sau đó, bạn có thể chuyển sang bộ năm tiếp theo - mansam, nharu, atthi, atthimiñjam, vakkam (cơ, gân, xương, tủy xương, lá lách). Điều này được gọi là quán chiếu chúng trong nhóm năm phần.

This is how we start out exercising mindfulness. If, while you're practicing mindfulness in this way, a visual image of any of these five parts appears, catch hold of it and contemplate it so that it grows deeper and more refined. Contemplate it until you can divide the body into its parts, seeing that each part is just like this. Get so that you know the body inside and out, realizing that other living beings are just like this, too. If you're looking to see what's unclean, you'll find it here. If you're looking to see what's not-self, you'll find it here. Turn these things over in your mind and question yourself as to whether they're constant. What kind of pleasure is there in these things? Is it worthwhile or not? Focus on these issues often, look at them often until you're adept, and the mind will finally be willing to accept the truth, changing from its old wrong ways of seeing things, and seeing them instead in line with the Dhamma as taught by the Buddha.

Đây là cách chúng ta bắt đầu tu tập sự tỉnh thức. Nếu, trong khi bạn đang tu tập sự tỉnh thức theo cách này, một hình ảnh trực quan của bất kỳ bộ phận nào trong năm thể trược này xuất hiện, hãy nắm lấy nó và quán chiếu để nó phát triển sâu hơn và tinh tế hơn. Hãy quán chiếu nó cho đến khi bạn có thể chia cơ thể thành các phần của nó, thấy rằng mỗi phần đều giống như thế này. Để bạn biết cơ thể từ trong ra ngoài, nhận ra rằng những sinh vật sống khác cũng giống như thế này. Nếu bạn đang muốn xem những gì ô uế, bạn sẽ tìm thấy nó ở đây. Nếu bạn đang tìm kiếm những gì vô ngã, bạn sẽ tìm thấy nó ở đây. Hãy lật lại những điều này trong tâm bạn và tự vấn bản thân xem liệu chúng có liên tục hay không. Có loại khoái cảm nào trong những thứ này? Nó có đáng giá hay không? Hãy thường xuyên tập trung vào những vấn đề này, nhìn vào chúng thường xuyên cho đến khi bạn xuyên suốt, và tâm cuối cùng sẽ sẵn sàng chấp nhận sự thật, thay đổi từ những cách nhìn sai lầm cũ và thay vào đó nhìn chúng phù hợp với Giáo pháp như đã được dạy bởi Đức Phật.

When your views change often in this way, the mind will experience a new kind of stillness and peace. It will turn away from the fevers of the fires of passion, aversion, and delusion; and turn into mindfulness, concentration, and discernment instead. Its knowledge and views will become clear. It will no longer waver. It will become brave and no longer afraid in the way it used to be — for it has come to know the truth: that nothing gets pained aside from the aggregates; nothing dies aside from the elements. The mind gets firmly planted. It can meditate with a snug sense of confidence, with no fear of pain or illness or anything at all. You can separate things out all the way down. Even if death were to come at that point, you'd be content, for even though death hasn't yet come, these things have separated out of their own accord. You've contemplated them and seen them for what they are, each and every one.

Khi cái nhìn của bạn thay đổi theo cách này thường xuyên, tâm sẽ trải nghiệm một loại tĩnh lặng và bình yên mới. Nó sẽ buông bỏ những cơn sốt của ngọn lửa đam mê, chán ghét và ảo tưởng; và thay vào đó chuyển thành chánh niệm, sự tập trung và sự sáng suốt. Kiến thức và quan điểm của nó sẽ trở nên rõ ràng. Nó sẽ không còn dao động nữa. Nó sẽ trở nên dũng cảm và không còn sợ hãi như trước đây nữa - vì nó đã biết được sự thật rằng không có gì đau đớn ngoài các uẩn; không có gì chết ngoài các yếu tố. Tâm được vững chắc. Tâm có thể thiền định với một cảm giác tự tin ấm cúng, không sợ đau đớn hay bệnh tật hay bất cứ điều gì. Bạn có thể tách tất cả mọi thứ ra. Ngay cả khi cái chết đến vào thời điểm đó, bạn cũng hài lòng, vì mặc dù cái chết chưa đến nhưng những thứ này đã tách ra theo cách riêng của chúng. Bạn đã chiêm ngưỡng chúng và thấy chúng như thế nào, từng cái và mọi thứ.

So I ask that we all have firm principles in our contemplation. Be genuine in doing it — don't just go through the motions — for all these things are genuine. If we don't meditate, defilements will inhabit our thoughts, deceiving us so that we don't see things as they genuinely are. If we depend just on our eyes, they can fool us. The eye can see only the outside of things. It sees skin, and the skin can be made up to deceive us. It sees hair of the head, and hair can be made up to deceive us. It sees hair of the body — things like eyebrows and beards, which can be dressed to deceive us. It sees fingernails and toenails, which can be made up to deceive us. It sees teeth, which can be treated to deceive us, so that we make all sorts of assumptions about them. The eye has no discernment. It lets us get deceived — but it isn't what does the deceiving. The mind is what deceives itself. Once it deceives itself, it makes all sorts of assumptions about itself and falls for itself. When it makes itself suffer in this way, there's no help for it. This is the genuine truth. Know clearly that the mind is what deceives itself. When it doesn't have a refuge, it can deceive itself all the time.

Do đó tôi yêu cầu tất cả chúng ta đều có những nguyên tắc vững chắc trong quá trình quán chiếu của mình. Hãy làm điều đó trung thực - đừng chỉ làm cho có - vì tất cả những điều này đều là trung thực. Nếu chúng ta không thiền định, phiền não sẽ chiếm ngự trong suy nghĩ của chúng ta, đánh lừa chúng ta để chúng ta không nhìn mọi thứ như thực. Nếu chúng ta chỉ phụ thuộc vào đôi mắt của mình, chúng có thể đánh lừa chúng ta. Mắt chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài của sự vật. Nó nhìn thấy da, và da có thể được tạo ra để đánh lừa chúng ta. Nó nhìn thấy tóc trên đầu, và tóc có thể được tạo ra để đánh lừa chúng ta. Nó nhìn thấy lông trên cơ thể - những thứ như lông mày và râu, có thể được trang điểm để đánh lừa chúng ta. Nó nhìn thấy móng tay và móng chân, có thể được tạo ra để đánh lừa chúng ta. Nó nhìn thấy răng, có thể được điều trị để đánh lừa chúng ta, để chúng ta đưa ra đủ loại giả định về chúng. Con mắt không có sự phân biệt. Nó cho phép chúng ta bị lừa - nhưng nó không phải là những gì lừa dối. Tâm là thứ tự lừa dối mình. Một khi nó tự lừa dối bản thân, nó sẽ đưa ra đủ loại giả định về bản thân và tự cho mình là chính mình. Khi nó tự làm cho mình đau khổ theo cách này, thì không có gì giúp được cả. Đây là sự thật trung thực. Biết rõ rằng tâm là thứ tự lừa dối mình. Khi nó không có nơi nương tựa, nó có thể tự lừa dối mình lúc nào không hay.

So we have to develop qualities that the mind can hold to and take refuge in, so that defilements won't be able to keep on deceiving it. Look so that you can see more deeply through things. Try to analyze things to see what's not genuine, what's dressed and disguised. Then as soon as you look at anything, you'll see what's fake and made up. You'll know: "The real thing doesn't have this color, this smell, this shape." You'll see how things are always changing. This is called having the qualities of the Dhamma as your refuge, as something to hold to as you look, hear, smell, taste, and make contact with things. You'll have the qualities that know and see things as they actually are — so they won't be able to deceive you. You won't be able to deceive yourself, for you'd be ashamed to. The heart grows disenchanted with itself, with its old ways — and why would it want to deceive itself any more? It's seen that it doesn't gain any benefit from that kind of behavior.

Do đó chúng ta phải phát triển những phẩm chất mà tâm có thể nắm giữ và nương tựa, để phiền não không thể tiếp tục lừa dối nó. Nhìn để bạn có thể nhìn sâu hơn mọi thứ. Cố gắng phân tích mọi thứ để xem đâu là trung thực, đâu là hàng hiệu và đâu là giả dối. Sau đó, ngay khi bạn nhìn vào bất cứ thứ gì, bạn sẽ thấy những gì là giả và được tạo ra. Bạn sẽ biết: "Vật thật không có màu này, mùi này, hình dạng này." Bạn sẽ thấy mọi thứ luôn thay đổi như thế nào. Điều này được gọi là có những phẩm chất của Giáo pháp làm nơi nương tựa của bạn, như một thứ gì đó để bạn giữ lấy khi bạn nhìn, nghe, ngửi, nếm và tiếp xúc với mọi thứ. Bạn sẽ biết những phẩm chất và nhìn mọi thứ như thực - vì vậy chúng sẽ không thể lừa dối bạn. Bạn sẽ không thể lừa dối chính mình, vì bạn sẽ xấu hổ. Tâm ngày càng chán nản với chính nó, với những lề lối cũ của nó - và tại sao nó lại muốn tự lừa dối mình nữa? Dường như thấy rằng nó không thu được bất kỳ lợi ích nào từ loại hành vi đó.

Instead, you'll see how it really benefits from its new views. They make the mind still. Clear. Set free with a sense of wellbeing. All its heavy old burdens fall away. It has no greed for gaining a lot of things, for there's no more indulging. It doesn't use anything to indulge itself. All it needs is the four necessities to keep life going — that's enough. It doesn't have to invest in anything. It finds its happiness and wellbeing in the stillness that comes from meditating. The things around it that it used to fall for and build up into ignorance without realizing it: when it focuses on really knowing these things, its delusions disband. Ignorance disappears. The mind gains knowledge from these things in line with what they actually are. It wises up and doesn't fall for these things as it used to, doesn't misunderstand them as it used to.

Thay vào đó, bạn sẽ thấy nó thực sự có lợi như thế nào từ cái nhìn mới. Chúng làm cho tâm tĩnh lặng. Thông thoáng. Cảm thấy thoải mái với một cảm giác an lành. Mọi gánh nặng cũ kỹ đều đã tan biến. Không còn có lòng tham muốn đạt được nhiều thứ, và không còn ham mê nữa. Nó không có bất cứ cái gì của tự thân để say mê những gì nó cần là bốn yếu tố (đất, nước, lửa, gió)cần thiết để duy trì cuộc sống - vậy là đủ. Nó không phải đầu tư vào bất cứ thứ gì. Nó tìm thấy hạnh phúc và sự an lành trong sự tĩnh lặng đến từ việc thiền định. Những thứ xung quanh nó mà nó đã từng rơi vào và tích tụ thành vô minh mà không nhận ra nó: khi nó tập trung vào việc thực sự biết những điều này, những ảo tưởng của nó sẽ tan biến. Sự vô minh biến mất. Tâm có được kiến thức từ những điều này phù hợp với những gì chúng thực sự là. Tâm khôn ngoan hơn và không rơi vào những điều này như trước đây, không hiểu lầm chúng như trước đây.

And that's the end of its problems.

Và đó là kết thúc của các vấn đề của tâm.

Thứ Ba 22-2-2022

webmasters: Minh Hạnh & Nguyễn Văn Hòa
 | | trở về đầu trang | Home page |