Less than a year before Ajaan Lee's death, some of his students began tape-recording his Dhamma talks. The following talk is one of the nine for which we have transcripts from the tapes — and one of the four for which the tapes are still extant. It's a very unusual talk, showing his distinctive humor and style, and providing a lively discussion of the ways in which the concepts of "self" and "not-self" actually function in practice.

— the translator

Khỏang chưa tới một năm trước khi sư Ajaan Lee qua đời, vài đệ tử của ngài đã bắt đầu thâu băng ghi âm các bài thuyết pháp của ngài. Bài thuyết pháp sau đây là một trong chín bài mà chúng tôi đã viết lại từ các băng ghi âm — và là một trong bốn cuốn băng vẫn còn tồn tại. Đó là một bài giảng rất khác thường, cho thấy tính hài hước và phong cách đặc biệt của ngài, và nó cung cấp một cuộc thảo luận sôi nổi về các cách thức mà trong đó những khái niệm về "tự ngã" và "vô ngã" thật sự họat động trong việc luyện tập.

— Dịch giả

In all our activities, persistence and endurance are things we have to foster within ourselves at all times. There have been cases, both in the past and in the present, where people with little education — who couldn't even read or write — have thrown themselves into the effort of the practice and discover that they can read and even memorize whole passages. Some of them have even earned the right to sit for the government exams — this sort of thing has happened. So we should keep reminding ourselves that everything in the world comes from effort and persistence. No matter what kind of person you are — very smart or very stupid, with a poor education and poor social skills — as long as you have these qualities of persistence and endurance in your heart, there's hope for you. As for people who are very smart, sophisticated, and well-educated: if they lack effort and persistence, they won't be able to succeed in their aims, in terms either of the world or of the Dhamma. Especially for those of us who aim at the highest happiness, or nibbana: effort and persistence are the magnets that will pull us toward our goal.

Trong tất cả các hoạt động của chúng ta, kiên trì và nhẫn nại là những điều mà chúng ta cần phải nuôi dưỡng cho chính mình ở khắp mọi thời. Đã có những trường hợp, cả trong quá khứ lẫn hiện tại, nơi mà người dân ít học — những người thậm chí không thể đọc hoặc viết — đã tự nỗ lực luyện tập và khám phá ra rằng họ có thể đọc và thậm chí thuộc lòng cả các đoạn văn. Vài người trong số họ còn giành được quyền tham dự các kỳ thi của chính phủ — những việc như vậy đã từng xảy ra. Vì vậy chúng ta nên luôn nhắc nhở mình rằng tất cả mọi thứ trên đời đều đến từ nỗ lực và kiên trì. Bất kể bạn là loại người như thế nào — rất thông minh hay là rất đần độn, với trình độ học vấn nghèo nàn và khả năng giao tế kém cỏi — hễ mà bạn vẫn có các phẩm chất kiên trì và nhẫn nại này trong trái tim, thì bạn vẫn luôn có hy vọng. Đối với những người rất thông minh, tinh tế, và học vấn cao: nếu họ thiếu nỗ lực và kiên trì, họ sẽ không thể thành công trong mục tiêu của họ, về cả hai lảnh vực thế giới và Pháp. Nhất là đối với những ai trong chúng ta đang nhắm đến hạnh phúc tối thượng, hay niết bàn: nỗ lực và kiên trì sẽ là những thỏi nam châm để kéo chúng ta hướng tới mục tiêu của mình.

Now, when effort and persistence are present within us, then endurance will have to be present as well. Why? When you put effort and persistence into something, there are bound to be obstacles that get in your way. If you're really persistent, those obstacles will have to disappear, which means that you've been using endurance as well. If you have effort but no endurance, you won't get anywhere. If you have persistence, that means that your effort has endurance, too. So we should regard effort as coming first, and endurance second. Once these qualities are constantly working together within you, then no matter how deep or faraway your aims may be, the Buddha has forecast that you'll attain them in line with your hopes. This is why he said, as a way of ensuring that we'll make the proper effort, that Viriyena dukkhamacceti: It's through effort and persistence that people gain release from the world and reach nibbana. Effort and persistence are our roots, or the magnets that will pull us to nibbana.

Bây giờ, khi nỗ lực và kiên trì đã hiện diện bên trong chúng ta, thì nhẫn nại cũng phải hiện diện. Tại sao? Khi bạn đem nỗ lực và kiên trì vào làm một việc gì, thì thế nào cũng có trở ngại trên con đường của bạn. Nếu bạn thật sự kiên trì, các chướng ngại này sẽ biến mất, có nghĩa là bạn cũng đang vận dụng nhẫn nại. Nếu bạn có nỗ lực nhưng không có nhẫn nại, bạn sẽ chẳng đi đến đâu. Nếu bạn có kiên trì, có nghĩa là nỗ lực của bạn cũng có sự góp phần của nhẫn nại. Vì vậy chúng ta nên xem như nỗ lực đến trước, và nhẫn nại theo sau. Một khi những phẩm chất này liên tục làm việc với nhau bên trong bạn, thì bất kể là mục tiêu của bạn có sâu thẳm hay xa xăm đến đâu, Đức Phật đã tiên đoán rằng bạn sẽ đạt được chúng như sự mong ước của bạn. Đây là lý do tại sao ngài đã nói, như là một cách để khẳng định rằng chúng ta sẽ làm nỗ lực đúng, rằng Viriyena dukkhamacceti: Đó là thông qua nỗ lực và kiên trì mà người ta đạt được giải thoát ra khỏi thế gian và bước vào niết bàn. Nỗ lực và kiên trì là cội rễ, hoặc là nam châm sẽ kéo chúng ta tới niết bàn.

That's what the Buddha said. But our own wrong views, which come from the power of defilement, take issue with his teaching. In other words, they don't believe it. They believe themselves, by and large, and aren't willing to believe the teachings of the wise. This is why we have to keep stumbling and crawling along in this world. We simply believe in ourselves, in our own views, but "ourself" is made up of defilement. This defilement is the obstacle that keeps us from believing the Buddha when he tells us that it's through effort and persistence that people will gain release from suffering and stress. We simply hear the words but don't understand them. What we hear goes only as far as our ears and doesn't enter into our hearts. And this means that we're working at cross purposes. Even within a single you, you're working at cross purposes. What you hear is one thing, what you think is something else, and they don't go together. When this happens, you start having doubts. Uncertainty. Things aren't clear to the heart. Your practice turns into nothing but ups and downs, right things and wrong.

Đó là những gì mà Đức Phật nói. Nhưng những quan điểm sai lầm của chúng ta, đến từ sức mạnh của phiền não ô trược, có vấn đề với lời giảng dạy của ngài. Nói cách khác, chúng không tin nó. Thường thì chúng̣ tin vào chính mình, và không sẵn sàng tin những lời dạy của bậc thánh hiền. Đây là lý do tại sao chúng ta phải luôn vấp ngã và lom khom đi tới trong thế gian này. Chúng ta chỉ đơn giản tin vào bản thân, vào quan điểm của riêng mình, nhưng "bản thân chúng ta" bị tạo nên bởi ô trược. Phiền não ô trược này là chướng ngại làm cho chúng ta không tin Đức Phật khi ngài nói cho chúng ta biết rằng thông qua nỗ lực và kiên trì mà người ta sẽ đạt được giải thoát ra khỏi đau khổ và căng thẳng. Chúng ta chỉ nghe được lời nhưng không hiểu ý. Những gì chúng ta nghe chỉ đến đôi tai nhưng không đến trái tim của chúng ta. Và điều này có nghĩa là chúng ta đang hành động trái ngược nhau. Ngay cả chỉ riêng mình bạn, bạn đang tự mâu thuẫn. Những gì bạn nghe là một chuyện, những gì bạn nghĩ lại là chuyện khác, và chúng không đi với nhau. Khi điều này xảy ra, bạn bắt đầu có những nghi ngờ. Không chắc chắn. Mọi thứ không rõ ràng đối với trái tim. Sự tập luyện của bạn đã không được gì ngoại trừ những thăng trầm, những điều đúng và sai.

This is because the heart of every person... Of course, there's only one heart in every person, but how is it that the heart has so many issues? This is a really complicated question. Why? Because if we look only on the surface, we'll say that each person has only one mind. That's all we know. But if we look in another way, the texts tell us that there are so many mental consciousnesses that they can't be counted. This makes us wonder: How can that be? And when we turn from the texts and really look at ourselves, we'll see that the body of a human being doesn't have only one consciousness. There are lots of consciousnesses in there. Your own real consciousness, you can hardly find at all. You may have up to three kinds of consciousness inside your body. The first is your own consciousness, which entered your mother's womb at the time of your conception, without any other consciousnesses mixing in with it. There were lots of other consciousnesses around it at the time, but they all died out before they could take birth. You can't count how many there are at a time like that, but in the fight to take birth, only one of them has the merit to make it, and the rest all fall away in huge numbers by the wayside. So when we make it into a human womb at the time of conception, we can chalk it up to our merit that we've been able to establish a foothold for ourselves in the human world.

Đó là vì trái tim của mỗi người.. Dĩ nhiên là chỉ có một trái tim trong mỗi người, nhưng làm thế nào mà trái tim có quá nhiều vấn đề? Đây là một câu hỏi thật phức tạp. Tại sao? Bởi vì nếu chúng ta chỉ nhìn bề mặt, chúng ta sẽ nói rằng mỗi người chỉ có một tâm trí. Đó là tất cả những gì chúng ta biết. Nhưng nếu chúng ta nhìn theo cách khác, kinh văn nói cho chúng ta biết rằng có nhiều trạng thái tâm thức đến độ không thể đếm được. Điều này làm chúng ta tự hỏi: Làm thế nào mà có thể được? Và khi chúng ta chuyển cái nhìn từ kinh văn qua chính tâm tư mình, chúng ta sẽ thấy rằng thân thể của một con người không chỉ có một ý thức. Có rất nhiều ý thức trong đó. Tâm thức thật sự của bạn, bạn khó có thể tìm thấy. Bạn có thể có đến ba loại ý thức bên trong thân bạn. Đầu tiên là ý thức của riêng bạn, nó bước vào tử cung của người mẹ của bạn tại thời điểm thụ̣ thai của bạn, mà không có bất kỳ ý thức nào khác trộn lẫn với nó. Có rất nhiều ý thức khác xung quanh nó vào lúc đó, nhưng tất cả đều đã chết trước khi chúng có thể được sinh ra. Bạn không thể đếm được là có bao nhiêu tại một thời điểm như vậy, nhưng trong cuộc tranh đấu để được thụ thai, chỉ có một trong số chúng có cơ duyên để làm được, phần còn lại tất cả đều rơi rụng vô số kể bên lề đường. Vì vậy khi chúng ta bước vào được tử cung của một người tại thời điểm thụ thai, chúng ta có thể liệt kê vào bảng công đức của chúng ta rằng chúng ta đã có thể thiết lập một chỗ đứng cho mình trong thế giới loài người.

Once our consciousness gets established like this, it begins to develop. The body develops. As it develops, other consciousnesses start infiltrating without our realizing it. If you want to see a really clear example, look at the human body after it takes birth. Sometimes a worm two feet long can come out of your intestines. What does that come from, if not from a consciousness? Or how about germs? Some diseases are actually caused by little animals in your body that cause swellings and tumors. As the traditional doctors used to say, there are eight families and twelve clans of disease-causing animals in our body. What do they come from? From consciousness, that's what. If there were no consciousness, how could there be animals? Animals arise from consciousness. And some of them you can clearly see, as they come crawling in huge numbers out of wounds, out your ears and eyes, nose, teeth, anus, whole swarms of them. So what are they? They're a form of consciousness.

Một khi ý thức được thiết lập như thế này, nó bắt đầu phát triễn. Cơ thể phát triễn. Khi nó phát triễn, những ý thức khác bắt đầu xâm nhập mà chúng ta không hay biết. Nếu bạn muốn thấy một ví dụ thật rõ ràng, hảy nhìn cơ thể con người sau khi sinh ra. Đôi khi một con giun dài khỏang hai gang bàn chân có thể đi ra khỏi ruột của bạn. Cái đó đến từ những gì, nếu không phải là từ một ý thức? Hoặc vi trùng thì thế nào? Một số bệnh thật sự bị gây ra bởi những sinh vật nhỏ bé trong cơ thể của bạn và chúng gây ra sưng và các khối u. Như các bác sĩ truyền thống thường hay nói, có tám gia đình và mười hai gia tộc của sinh vật gây bệnh trong cơ thể chúng ta. Chúng đến từ những gì? Từ ý thức, là thế đó. Nếu không có ý thức, làm thế nào để có sinh vật? Sinh vật đến từ ý thức. Và một vài trong số chúng bạn có thể nhìn thấy rõ ràng, khi chúng lũ lượt bò ra từ các vết thương, từ tai và mắt, mũi, răng, hậu môn, cả đám chúng. Vậy thì chúng là gì? Chúng là một dạng của ý thức.

This kind of consciousness you can see clearly, but there's another group of consciousnesses that are more insidious, that don't have a body you can see. Only if you meditate and gain psychic powers can you see them. That's the third kind of consciousness inhabiting your body.

So altogether there are three: Your own consciousness, and there's only one of that. And then all the many consciousnesses lurking in your body, so many that you can't say exactly how many there are. The ones with bodies you can see are more than many. And as for the ones with no bodies, but are living in your body, there's no telling how many there are.

Loại ý thức này bạn có thể thấy rõ ràng, nhưng có một loại ý thức khác thì xảo quyệt hơn, không có hình dạng để cho bạn có thể thấy. Chỉ khi nào bạn thiền định và đạt được sức mạnh tâm linh thì bạn mới có thể thấy chúng. Đó là loại ý thức thứ ba sinh sống trong cơ thể bạn.

Vậy là có ba loại tất cả: Tâm thức hay ý thức của riêng bạn, và chỉ có một mà thôi. Và rồi vô số những ý thức khác ẩn núp trong cơ thể bạn, nhiều đến độ bạn không thể nói chính xác là bao nhiêu. Loại có hình dạng bạn có thể thấy thì rất nhiều. Và đối với loại không có hình dạng, nhưng đang sống trong cơ thể bạn, không cách nào nói được là bao nhiêu.

Now, it's because there are so many of them, with so many agendas, that the Buddha tells us not to go joining in with them. They're not us, not ours, none of our business. Sometimes we sit around, with absolutely nothing wrong, and all of a sudden one thing starts leading to another inside the mind. We don't want it to happen, but the mind seems to take on a mind of its own. That's a clear case of these consciousnesses, these crazy consciousnesses, getting into the act, seeping into our own consciousness and making us fall in line with them. These consciousnesses that lurk in our bodies without any bodies of their own: They can get angry, too, you know. They can get greedy and deluded, they can feel love and hate, just like us. Once they start feeling things like this, and they're right next to us, our own consciousness follows along with them, without our even realizing it. This is why there are so many issues in the heart.

It's entirely possible, you know. Suppose, for instance, that two of your children are quarreling right in front of you. That's enough to put you in a bad mood yourself. Even though you didn't get involved in the quarrel along with them, there's a connection, and so you end up with a lot of hurt feelings, too. This is why we're taught, Yam ve sevati tadiso: You end up being like the people you hang around with.

Giờ đây, bởi vì chúng có quá nhiều, với rất nhiều nghị trìnḥ, nên Đức Phật dạy chúng ta đừng liên kết với chúng. Chúng không phải là chúng ta, không phải của chúng ta, không phải là việc của chúng ta. Đôi khi chúng ta ngồi yên, xung quanh hoàn toàn không có gì sai, và đột nhiên một việc khởi đầu dẫn đến việc khác bên trong tâm. Chúng ta không muốn nó xảy ra, nhưng tâm dường như có một cái tâm của riêng nó. Đó là trường hợp rõ ràng của những ý thức này, những ý thức điên khùng này, bắt tay hành động, thấm vào tâm thức của chúng ta và làm cho chúng ta rơi vào dòng chảy của chúng. Những ý thức này ẩn náu trong thân chúng ta không cần có bất kỳ tấm thân nào của riêng chúng: Chúng cũng có thể giận dữ, bạn biết chứ. Chúng có thể tham lam và ngu xuẩn, chúng có thể cảm nhận yêu và ghét, giống như chúng ta. Một khi chúng bắt đầu có những cảm giác như vậy, và chúng ở ngay bên cạnh chúng ta, tâm thức của riêng chúng ta đi theo cùng với chúng mà chúng ta không hề hay biết. Đây là lý do tại sao có quá nhiều vấn đề trong trái tim.

Nó hoàn toàn có thể xảy ra, bạn biết đó. Giả sử rằng hai trong số các con của bạn đang cãi nhau ngay trước mặt bạn. Điều đó đủ để cho bạn bực mình. Mặc dù rằng bạn không tham dự vào cuộc tranh cãi này cùng với chúng, nhưng có liên hệ, và vì vậy cuối cùng bạn cũng bị tổn thương. Đây là lý do tại sao chúng ta được dạy rằng, Yam ve sevati tadiso: Cuối cùng thì bạn cũng giống như những người mà bạn chơi với.

So we're taught to analyze things. There are lots of minds in your mind. Some of them are animal minds. It's not your mind that gets worked up; their minds are the ones getting worked up, but they're right next to yours, and as a result you start tilting in their direction. This is why we're taught that they're anatta, not-self. Consciousness is not-self. So don't get involved with it. We have to use effort, persistence, endurance, to keep things under our thumb. As soon as these things disappear, that's when the heart can be bright and at ease. Because actually, when things like this arise in the heart, it's not our doing. It's their doing. If it were really our own doing, then when things like this appear in the heart, we should feel happy and content. When they disappear, we should feel happy and content. But actually, when things arise in the heart, there are only some cases where we're delighted about what's happening. There are other cases where, no, we're not happy at all. There's a conflict in the mind. Sometimes there are huge numbers of these other consciousnesses, and they have lots of agendas of their own. We get outnumbered and start falling in line with them. When this happens we do things wrong and say things wrong and end up sorry afterwards. This is because we act in line with them, and not in line with our own true heart.

Vì vậy chúng ta được dạy để phân tích mọi thứ. Có rất nhiều tâm trong tâm của bạn. Một vài trong số đó là tâm thú vật. Không phải là tâm của bạn bày chuyện; tâm của chúng chính là những kẻ đang bày trò vẽ chuyện, nhưng vì chúng ở ngay bên cạnh tâm của bạn, và kết quả là bạn bắt đầu nghiên về phía chúng. Đây là lý do tại sao chúng ta được dạy rằng chúng là anatta, vô ngã. Ý thức là vô ngã. Vì thế đừng liên hệ với nó. Chúng ta phải sử dụng nỗ lực, kiên trì, nhẫn nại, để giữ mọi thứ trong nắm tay chúng ta. Ngay khi những thứ này biến mất, đó là khi trái tim có thể sáng tỏ và bình an. Bởi vì thật ra khi mọi thứ như vậy phát sinh trong tim, không phải là do chúng ta làm. Đó là chúng làm. Nếu nó thật sự là hành động của riêng chúng ta, thì khi những thứ như vậy xuất hiện trong tim, chúng ta nên cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện. Khi chúng biến mất, chúng ta nên cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện. Nhưng thật ra, khi mọi thứ phát sinh trong tim, chỉ có vài trường hợp lam̀ chúng ta hài lòng về những gì đang xảy ra. Còn những trường hợp khác thì không, chúng ta không vui chút nào cả. Có mâu thuẫn trong tâm. Đôi khi có vô số ý thức như thế, và chúng có rất nhiều nghị trình của riêng chúng. Chúng ta bị lẻ loi và bắt đầu rơi vào hàng lối với chúng. Khi điều này xảy ra, chúng ta làm những việc sai trái và nói điều sai trái và kết cuộc là thấy ân hận sau đó. Đây là bởi vì chúng ta hành động phù hợp với chúng, và không phù hợp với trái tim chân thật của chúng ta.

So you have to keep this point in mind if you want to understand consciousness. The Buddha tells us in really simple terms, but we don't understand him. He says, "Consciousness isn't our self." Only four words, and yet we can't understand them. And how can we expect to understand them? Our hearts aren't established in concentration, so everything we hear gets all confused. All we can think is that consciousness is our mind. That's all we can think, so we start aligning ourselves with everything, taking sides. This is us. That's us. We start siding with everything, which is why we don't understand consciousness.

Do đó, bạn phải ghi nhớ điểm này nếu bạn muốn hiểu tâm thức. Đức Phật dạy chúng ta bằng những từ rất đơn giản, nhưng chúng ta không hiểu ngài. Ngài nói, "Tâm thức không phải là cái ngã của chúng ta." Chỉ có bốn chữ, và chúng ta vẫn không hiểu nổi. Thế thì làm thế nào chúng ta có thể hy vọng hiểu được chúng? Trái tim của chúng ta chưa ổn định trong việc tập trung, vì vậy mọi thứ chúng ta nghe đều bị nhầm lẫn. Chúng ta chỉ có thể nghĩ được rằng ý thức là tâm trí của chúng ta. Đó là tất cả những gì chúng ta có thể nghĩ, vì vậy chúng ta bắt đầu sánh vai với tất cả mọi thứ, đồng hành. Đây là chúng ta. Đó là chúng ta. Chúng ta bắt đầu đứng về phía mọi thứ, đó là lý do tại sao chúng ta không hiểu tâm thức.

Now when we start considering things carefully, to see what our own real consciousness is like, we'll check to see if there's anything in there that's honest and loyal and true to us. If there's something that you like to do — you realize it's proper, you know it's right — and you go ahead and do it to completion, then that's something you can trust. But there are other things that you don't really like — part of you wants to do them, another part doesn't — so when there's a split like this, you should realize that you've been associating with fools, with certain kinds of consciousnesses that have come to deceive you. That's when you have to resist, to persist, to pen that thinking in. In other words, you have to focus on contemplating that particular consciousness to see what kind of consciousness it is. Is it your own consciousness? Or is it another consciousness that has snuck in to trip up your consciousness so that you fall in line with it? If you fall in line with it and end up doing things that you later regret, that's called getting taken in by consciousness.

Bây giờ khi chúng ta bắt đầu xem xét kỹ lưỡng mọi thứ, để xem tâm thức thật sự của chúng ta giống cái gì, chúng ta sẽ kiểm tra để xem liệu có bất cứ điều gì trong đó là thành thật và trung thành và đúng với chúng ta. Nếu có điều gì mà bạn muốn làm — bạn nhận ra rằng nó thích hợp, bạn biết nó đúng — và bạn bắt tay vào làm cho đến khi hoàn tất, thì đó là điều bạn có thể tin cậy. Nhưng có những thứ khác mà bạn không thật sự thích — bạn lưỡng lự, phần thì muốn làm, phần thì không — nên khi có sự phân chia như vậy, bạn cần phải nhận ra rằng bạn đang liên kết với kẻ ngu, với một số loại ý thức đến để đánh lừa bạn. Đó là khi bạn phải chống cự, kiên quyết, để đóng ý nghĩ đó lại. Nói cách khác, bạn phải tập trung vào việc quán chiếu cái ý thức đó để xem nó là loại ý thức gì. Có phải nó là ý thức của riêng bạn? Hay nó là một ý thức khác đã lẻn vào để làm vấp ngã ý thức của bạn để cho bạn rơi vào hàng lối với nó? Nếu bạn hòa mình với nó và kết cuộc là làm những điều mà sau này bạn sẽ ân hận, đó gọi là bị cuốn vào bởi ý thức.

When the Buddha tells us that consciousness isn't our self, that it's anatta, we don't understand what he says. There's one sort of consciousness that's really ours. The consciousness that's really ours is loyal, honest, and true to us. Suppose that you make up your mind that tomorrow you want to go to the monastery to hear a sermon. Now, going to the monastery to hear a sermon is something good that you like to do. You really benefit from it. You're really clear on this point. But by the time tomorrow comes, your mind has changed because — it's simply changed. When this happens, you should realize that your consciousness has gotten mixed up with some other kind of consciousness. That's how you have to look at things. Don't think that it's really your consciousness. The new thought that repeals your old thought isn't really you. It's cheating you. It's not really you. Normally, if something is really you, it's not going to cheat you. It has to be honest and loyal and devoted to you. Once you make up your mind to do something good, you have to stick with it until you succeed and feel happy afterwards. That sort of thinking is your own real consciousness. It's honest. It doesn't deceive you.

Khi Đức Phật nói cho chúng ta biết rằng ý thức không phải là cái ngã của chúng ta, rằng nó là vô ngã, chúng ta không hiểu lời ngài nói. Có một loại ý thức thật ṣư là của chúng ta. Ý thức mà thật sự là của chúng ta thì trung thành, thành thật, và đúng với chúng ta. Giả sử rằng bạn quyết định là ngày mai bạn muốn đi đến tu viện để nghe thuyết pháp. Bây giờ, đi chùa để nghe thuyết pháp là một điều tốt mà bạn thích làm. Bạn thật sự hưởng lợi ích từ nó. Bạn thật sự biết rõ điểm này. Nhưng đến ngày mai, tâm bạn thay đổi bởi vì — nó chỉ đơn giản thay đổi. Khi điều này xảy ra, bạn cần phải nhận ra rằng tâm thức bạn bị xáo trộn với vài loại ý thức khác. Đó là cách bạn phải nhìn vào mọi thứ. Đừng nghĩ rằng nó thật sự là tâm thức của bạn. Cái ý nghĩ mới gạt bỏ ý nghĩ cũ của bạn không thật sự là bạn. Nó lừa dối bạn. Nó không thật sự là bạn. Thông thường, nếu cái gì thật sự là bạn, nó sẽ không lừa dối bạn. Nó phải thành thật và trung thành và hết lòng với bạn. Một khi bạn quyết định làm điều gì tốt, bạn phải theo nó cho đến khi bạn thành công và cảm thấy hạnh phúc sau đó. Loại ý nghĩ đó là tâm thức thật sự của bạn. Nó thành thật. Nó không lừa dối bạn.

Most people, though, deceive themselves. Actually, they don't deceive themselves. They're perfectly all right, but these other consciousnesses seep into them, so that they end up getting deceived. This is why the Buddha teaches us, asevana ca balanam: don't go associating with fools. If you hang around with that kind of consciousness often, you'll end up suffering. So — panditanañca — associate with wise people. Make your mind firmly settled and established. If you think of doing something good, make it good all the way until you succeed in line with your aims. That's you. Don't let any other consciousnesses in to meddle with your affairs. If you run across any thoughts that would make you abandon your efforts, realize that you've been associating with fools, associating with consciousnesses aside from yourself. That's how you should look at things.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người lừa dối chính mìnḥ. Thật ra, họ không tự lừa dối mình. Họ hoàn toàn tốt, nhưng những ý thức khác len lỏi vào trong họ, vì vậy họ cuối cùng cũng bị lừa dối. Đây là lý do tại sao Đức Phật dạy chúng ta, asevana ca balanam: đừng có liên kết với kẻ ngu. Nếu bạn dây dưa với loại ý thức đó thường xuyên, bạn kết cuộc sẽ bị đau khổ. Vì thế — panditanañca — liên kết với người khôn. Hảy làm cho tâm của bạn được ổn định và vững chãi. Nếu bạn nghĩ đến việc làm điều gì tốt, hảy làm tốt luôn cho đến khi bạn thành công trong mục tiêu của bạn. Đó là bạn. Đừng để bất cứ ý thức nào khác can thiệp vào công việc của bạn. Nếu bạn gặp bất cứ ý nghĩ nào mà có thể làm bạn từ bỏ nỗ lực của bạn, hảy nhận ra rằng bạn đang liên kết với kẻ ngu, kết hợp với những ý thức bên ngoài tâm thức của chính bạn. Đó là cách bạn nên nhìn vào mọi việc.

Now, if we were to go into detail on all the consciousnesses living in our bodies, there would be lots to say. Basically, there are two kinds: those whose thoughts are in line with ours, and those whose thoughts are not. For example, when we want to do good, there are hungry ghosts and spirits that would like to do good, too, but they can't, because they don't have a body. So they take up residence in our body in order to do good along with us. But there are other spirits who want to destroy whatever good we're trying to do. They were probably our enemies in past lives: We probably oppressed them, imprisoned them, or had them put to death. We got in the way of the good they were trying to do, so they've got some old scores to settle. They want to block the path we're trying to practice so that we don't make any progress. They come whispering into our ears: "Stop. Stop. You're going to die. You're going to starve. It's going to rain too hard, the sun's too hot, it's too early, too late," they go on and on. These are the consciousnesses that come as our enemies. There are others that used to be our relatives and friends. They want to do good but they can't, so they take up residence in our body so that they can bow down to the Buddha and chant along with us. Because of all this, there are times when our hearts are like monsters and ogres. We can't imagine why it's happening, and yet it's happening, even though we don't want it to. Then there are other times when our hearts are like devas — so sweet and good-tempered that other people can curse our mother and grandmother and we won't get mad. Then there are other times when there's no call for anger and yet we manage to get angry in really ugly, nasty ways. That's the way it is with these consciousnesses: all very confused and confusing, and they come seeping into our bodies. That's how you should look at things.

Bây giờ, nếu chúng ta đi vào chi tiết về tất cả những ý thức sống trong thân thể chúng ta, sẽ có rất nhiều điều để nói. Căn bản thì có hai loại: Loại có suy nghĩ phù hợp với chúng ta, và loại có suy nghĩ không phù hợp. Ví dụ, khi chúng ta muốn làm việc tốt, có những con ma đói và những linh hồn cũng muốn làm điều tốt, nhưng họ không thể, bởi vì họ không có một cơ thể. Vì vậy họ vào sống trong người chúng ta để có thể làm việc tốt cùng với chúng ta. Nhưng có những linh hồn khác lại muốn phá hủy bất kỳ điều tốt nào mà chúng ta đang cố gắng làm. Họ có lẽ là kẻ thù của chúng ta trong những kiếp trước: Chúng ta có thể đã đàn áp họ, nhốt tù họ, hoặc đưa họ đến cái chết. Chúng ta cản trở họ khi họ đang cố gắng làm điều tốt, vì thế họ có một số vấn đề cũ cần giải quyết. Họ muốn chặn đường tu tập của chúng ta khiến cho chúng ta không tiến bộ được. Họ đến thầm thì vào tai chúng ta: "Ngừng lại, ngừng lại. Bạn sẽ chết. Bạn sẽ đói. Trời sẽ có mưa gió lớn, trời rất nóng, còn sớm quá, trễ quá," họ sẽ tiếp tục lãi nhãi. Đó là những ý thức được xem như là kẻ thù của chúng ta. Có những loại khác đã từng là họ hàng và bạn bè của chúng ta. Họ muốn làm điều tốt nhưng họ không thể, vì vậy họ vào sống trong người chúng ta để họ có thể lạy Phật và tụng niệm cùng với chúng ta. Vì tất cả những thứ này mà có những lúc trái tim của chúng ta giống như quái vật và yêu tinh. Chúng ta không thể tưởng tượng được tại sao nó xảy ra, thế mà nó đang xảy ra, mặc dù rằng chúng ta không muốn thế. Rồi có những lúc khác khi trái tim chúng ta giống như chư thiên — dịu dàng và bình tỉnh đến độ người khác có thể chưởi rủa mẹ và bà của chúng ta và chúng ta vẫn không tức giận. Sau đó có những thời điểm khác khi mà không có gì đáng giận và chúng ta vẫn tức giận một cách thật là xấu xí, khó chịu. Những ý thức này là như thế đấy: tất cả đều rất bối rối và khó hiểu, và chúng len lỏi thấm vào cơ thể chúng ta. Đó là cách bạn nên nhìn vào mọi thứ.

There's yet another group of consciousnesses: the ones who have come to collect old kamma debts. They're the germs that eat away at our flesh — at our nose, our ears — to ruin our looks. They eat away at our lower lip, exposing our teeth, making us embarrassed and ashamed. Sometimes they eat away at one of our ears, or eat away at our nose all the way up to the forehead. Sometimes they eat at our eyes, our hands, our feet. Sometimes they eat away at our whole body, making our skin diseased. These are kamma debt collectors. In the past we made life miserable for them, so this time around they're ganging up to make us squirm. The one's that are really easy to see are the worms that help eat the food in our intestines. In the past we probably ate their flesh and skin, so this time around they're going to eat ours. They eat, eat, eat — eat everything. "Whatever you've got, you bastard, I'm going to eat it all." That's what they say. How are we ever going to get rid of them? They eat our outsides where we can see them, so we chase them away and they go running inside, to eat in our stomach and intestines. That's when it really gets bad: we can't even see them, and they're even harder to get rid of. So they keep making us squirm as they keep eating, eating away: eating in our intestines, eating in our stomach, eating our kidneys, our liver, our lungs, eating in our blood vessels, eating our body hairs, eating everything all over the place. They eat outside and turn into skin diseases. They eat inside as worms and germs. And they themselves get into fights — after all, there are lots of different gangs in there. Even just the worms have 108 clans. So when there are so many of them, they're bound to quarrel, creating a ruckus in our home. How can we ever hope to withstand them? Sometimes we fall in with them without realizing it. How can that happen? Because there are so many of them that we can't resist.

Vẫn còn một nhóm ý thức khác: loại đến để đòi nghiệp nợ cũ. Chúng là những vi trùng ăn mòn da thịt chúng ta — ở mũi, tai chúng ta — để hủy hoại hình dáng của chúng ta. Chúng ăn mòn môi dưới, làm hở răng, làm chúng ta khó chịu và xấu hổ. Đôi khi chúng ăn mòn một cái tai của chúng ta, hay ăn mòn cái mũi lên đến tận trán. Đôi khi chúng ăn mắt, tay, chân của chúng ta. Đôi khi chúng ăn mòn cả cơ thể chúng ta, làm cho chúng ta bị bệnh da. Đây là những chủ nợ nghiệp quả. Trong quá khứ chúng ta đã làm cho cuộc đời của họ khốn khổ, vì vậy bây giờ họ cấu kết với nhau để làm cho chúng ta cảm thấy lúng túng. Những sinh vật rất dễ nhận diện là những con giun ăn thực phẩm trong ruột của chúng ta. Trong quá khứ có lẻ chúng ta đã ăn da thịt của chúng, vì vậy bây giờ chúng quay trở lại để ăn của chúng ta. Chúng ăn, ăn, ăn — ăn mọi thứ. "Bất cứ những gì mày có, tên khốn, tao sẽ ăn hết." Chúng nói thế. Làm thế nào mà chúng ta có thể dẹp sạch bọn chúng? Chúng ăn bên ngoài nơi chúng ta có thể trông thấy, chúng ta đuổi chúng đi và rồi chúng chạy vào bên trong, để ăn trong bao tử và ruột của chúng ta. Đó là khi nó thật sự trở nên tệ hại: thậm chí chúng ta không thể thấy chúng, và chúng càng trở nên khó trừ khử hơn. Cứ thế mà chúng làm cho chúng ta điên đảo khi chúng tiếp tục ăn, ăn mòn: ăn trong ruột chúng ta, ăn trong bao tử chúng ta, ăn thận, gan, phổi của chúng ta, ăn trong mạch máu chúng ta, ăn tóc chúng ta, ăn tất cả mọi thứ ở khắp mọi chỗ. Chúng ăn bên ngòai và gây ra bệnh da. Chúng ăn bên trong như là giun sán và vi trùng. Và chúng nó đánh lẫn nhau — tóm lại, có rất nhiều băng đảng khác nhau ở trong đó. Thậm chí loài giun không thôi mà có đến 108 bè lũ. Do đo,́ khi có quá nhiều bọn chúng như thế thì sẽ dẫn đến cải cọ, tạo ra tiếng ồn ào trong nhà chúng ta. Làm thế nào mà chúng ta hòng chống cự lại chúng? Đôi khi chúng ta rơi vào vòng kềm tỏa của chúng mà không hay biết. Làm thế nào mà nó có thể xảy ra được? Bởi vì chúng nó nhiều đến độ chúng ta không thể cưỡng lại.

These living beings in our body: Sometimes they get angry and get into fights. Sometimes they run into one another on the street and start biting and hitting each other, so that we itch in front and itch in back — scritch scritch, scratch scratch: The worms have gotten into a gang war. They cruise around in our body the way we do outside. The blood vessels are like roads, so there are little animals cruising down the blood vessels. This one comes this way, that one comes that, they meet each other and start talking. Sometimes they have real conversations that know no end, so they spend the night there, eating right there and excreting right there until a swelling starts: That's a little shack for the beings, the consciousnesses in our body. This is how things keep happening.

Những sinh vật ở trong cơ thể của chúng ta đây: Đôi khi chúng nổi giận và đánh nhau. Đôi khi chúng tình cờ gặp nhau trên đường và bắt đầu cắn xé và đấm đá lẫn nhau, làm cho chúng ta ngứa đằng trước và ngứa đằng sau — cải nhau chí chóe, scritch scritch, scratch scratch: Mấy con giun bước vào một trận chiến tranh băng đảng. Chúng đi vòng quanh trong cơ thể của chúng ta như cách chúng ta làm bên ngoài. Các mạch máu giống như đường giao thông, để rồi những con vật bé nhỏ đi tuần hành xuống ćac mạch máu. Con thì đi đường này, con đi đường kia, chúng gặp nhau và bắt đầu nói chuyện. Đôi khi chúng có những cuộc đối thoại thật sự liên miên không ngừng, vì thế chúng ngũ qua đêm ở đó, ăn ở đó và bài tiết ngay tại chỗ đó cho đến khi một mụn nhọt bắt đầu: Đó là cái lều nho nhỏ cho các sinh vật, những ý thức trong thân thể chúng ta. Đây là cách mà mọi sự vận hành.

Our body is like a world. Just as the world has oceans, mountains, trees, vines, land, so it is with the body. Each blood vessel is a road for living beings. They travel down our blood vessels, down our breath channels. Some vessels get closed off, like a dead end road. Others stay open. When they're open, the blood flows, the breath flows, like the water in rivers and streams. When they flow, boats can travel along them. When there are boats, there are beings in the boats. Sometimes the boats crash into each other. That's why we have aches and pains in our legs and arms and along our breath channels. So go ahead: keep rubbing them and massaging them — it's all an affair of the consciousnesses inhabiting our bodies. Some of them live in our eye sockets, some live in our earholes, some in our nostrils, some in our mouth, our throat, our gums. They're just like people, only we can't understand their language. They have jobs and careers, families and homes, and places to vacation all over our body. These consciousnesses in our bodies sometimes get into battles and wars, just like red ants and black ants. Sometimes lizards and toads get into battles — I've seen it happen. It's the same in our body, so where are we going to go to escape from it all? The beings in our eyes lay claim to our eyes as their home. The ones in our ears claim our ears as their home. The ones in our blood vessels claim those as their home. Sometimes their claims overlap, so they get into feuds. As the texts say, there are feelings that arise from consciousness. This is why there are so many things that can happen to the body. Some kinds of consciousness give rise to disease, some are just waiting their chance. For instance, some kinds of consciousness without bodies hang around our blood vessels waiting for wounds and boils to develop. That's their chance to take on bodies as worms and germs. As for the ones who don't yet have bodies, they travel around as chills and thrills and itches and aches all over our body. It's all an affair of consciousnesses.

Cơ thể chúng ta giống như một thế giới. Nếu như thế giới có biển, núi, cây, dây leo, đất đai, thì cơ thể cũng vậy. Mỗi mạch máu là một con đường cho chúng sinh. Chúng du hành xuống các mạch máu của chúng ta, xuống các kênh truyền hơi thở của chúng ta. Vài mạch máu bị tắt nghẽn, giống như ngõ cụt. Những cái khác vẫn mở. Khi chúng mở, máu lưu thông, hơi thở lưu thông, giống như nước trong sông lạch. Khi chúng chảy, thuyền bè có thể vận chuyển cùng với chúng. Khi có thuyền là có sinh vật trong thuyền. Đôi khi những chiếc thuyền đâm vào nhau. Đó là lý do tại sao chúng ta bị nhức mỏi ở chân, tay và dọc theo kênh truyền hơi thở của chúng ta. Vì vậy hảy tiếp tục chà xát và xoa bóp chúng — đó chỉ là chuyện của những ý thức trú ngụ trong cơ thể của chúng ta. Một số bọn chúng sống trong hốc mắt của chúng ta, một số sống trong lỗ tai, một số trong lỗ mũi, một số trong miệng, cổ họng, nướu của chúng ta. Chúng giống như người, chỉ có điều là chúng ta không thể hiểu được ngôn ngữ của chúng. Chúng có công việc và sự nghiệp, gia đình và nhà cửa, và những nơi để đi nghĩ hè trên khắp cơ thể của chúng ta. Những ý thức này đôi khi tham gia vào các trận đánh và chiến tranh, giống như những con kiến lửa và kiến đen. Đôi khi thằn lằn và ểnh ương xông vào đánh nhau — tôi đã thấy nó xảy ra. Tất cả đều như thế trong cơ thể chúng ta, vậy thì chúng ta sẽ đi đâu để thóat khỏi nó đây? Những sinh vật trong mắt chúng ta nhận đôi mắt chúng ta như là nhà của chúng. Những con trong tai nhận đôi tai chúng ta như là nhà của chúng. Những con trong mạch máu nhận đó như là nhà của chúng. Đôi khi quyền sở hữu của chúng bị chồng chất lên nhau, thế là đưa đến hận thù. Như kinh văn nói, có cảm xúc phát sinh từ ý thức. Đây là lý do tại sao có rất nhiều điều có thể xảy ra cho thân thể. Vài loại ý thức làm phát sinh bệnh, một số chỉ là chờ đợi cơ hội của chúng. Ví dụ, một số ý thức không có hình thể ẩn núp trong mạch máu của chúng ta chờ đợi cho có vết thương và mụn nhọt để phát triễn. Đó là cơ hội của chúng để chiếm ngự cơ thể chúng ta như giun và vi trùng. Còn đối với những con vẫn chưa có hình dạng, chúng du hành xung quanh như là những cơn ớn lạnh và rùng mình và ngứa ngáy và nhức mỏi khắp mọi nơi trong cơ thể chúng ta. Tất cả chỉ là chuyện của tâm thức.

In short, there are three classes in all — three clans, and all of them great big ones. The first are the living beings with bodies that live in our body. Then there are the consciousnesses that don't have bodies of their own, but inhabit our body. Then there's our own consciousness. So all in all there are three. These three types of consciousness get all mixed up together, so we don't know which kinds of consciousness belong to animals with bodies, which kinds belong to beings that don't yet have bodies, and which kind of consciousness is our own. We don't know. When we don't know this, how can we know the five aggregates? "Viññanakkhandho" that we chant every morning — how can we know it? All we know is "consciousness, consciousness," but our own consciousness is so slack and limp that it's like a rope dragging on the ground. It's the same with the phrase, "Consciousness is not-self." All we know is the words they say.

Nói ngắn gọn, có ba loại tất cả — ba băng đảng, và chúng thật đông đảo. Đầu tiên là những sinh vật có hình thể sống trong cơ thể chúng ta. Rồi đến những ý thức không có hình thể của riêng chúng, nhưng trú ngụ trong thân chúng ta. Sau đó là ý thức của riêng chúng ta. Vậy tất cả là ba. Ba loại ý thức này trộn lẫn với nhau, do đó chúng ta không biết loại ý thức nào thuộc về những con vật có hình thể, loại nào thuộc về những sinh vật vẫn chưa có hình thể, và loại ý thức nào là của riêng chúng ta. Chúng ta không biết. Khi chúng ta không biết điều này, làm thế nào chúng ta có thể biết năm uẩn? "Viññanakkhandho" mà chúng ta tụng niệm mỗi sáng — làm thế nào chúng ta có thể biết nó? Tất cả mà chúng ta biết là "ý thức, ý thức," nhưng ý thức của riêng chúng ta thì lỏng lẻo và khập khiễng đến độ nó giống như một sợi dây thừng kéo lê trên mặt đất. Nó giống như câu, "Ý thức là vô ngã." Tất cả chúng ta biết chỉ là những lời họ nói.

Only when we develop discernment from concentrating the mind will we be able to understand consciousness. That's when we'll be able to understand the 18 properties, starting with: "Cakkhu-dhatu, rupa-dhatu, cakkhu-viññana-dhatu" — eye property, form property, eye-consciousness property. To understand these three things you need the kind of knowledge that comes from concentration. For example, how many kinds of consciousness are there in our eye? When a form appears to the eye and there's consciousness of the form — is it really our consciousness, or is it the consciousness of some other being without a body that's getting into the act? Or is it the consciousness of a being with a body getting in our way, making us doubtful and unsure? The three kinds of consciousness that arise at the eye, that see forms: how many different ways do they react? And are those reactions really a result of our own consciousness, or of the consciousness of beings with bodies inhabiting our body? Or are they the result of consciousnesses without bodies. We don't know. We haven't the slightest idea. When we don't know even this much, how are we going to know, "Cakkhu-dhatu, rupa-dhatu, cakkhu-viññana-dhatu"? There's no way. We have no insight, no knowledge, no discernment at all.

Chỉ khi chúng ta phát triễn nhận thức phân biệt từ việc tập trung tâm thì chúng ta mới có thể hiểu được ý thức. Đó là khi chúng ta sẽ có thể hiểu được 18 yếu tố, bắt đầu với: "Cakkhu-dhatu, rupa-dhatu, cakkhu-viññana-dhatu" — nhãn căn hay cơ quan thị giác, nhãn trần hay đối tượng thị giác, nhãn thức hay ý thức thị giác. Để hiểu ba điều này bạn cần loại kiến thức đến từ sự tập trung. Ví dụ, có bao nhiêu loại ý thức trong mắt chúng ta? Khi một vật xuất hiện trong mắt là có ý thức về vật đó — đó có thật là ý thức của chúng ta, hay nó là ý thức của chúng sinh vô hình nào khác đang làm việc? Hoặc đó là ý thức của một sinh vật có hình thể đang chen vào để làm cho chúng ta nghi ngờ và không chắc chắn? Ba loại ý thức phát sinh trong mắt, khi nhìn thấy sự vật: chúng phản ứng lại với bao nhiêu cách? Và những phản ứng đó có thật sự là kết quả của ý thức của riêng chúng ta hay là của ý thức của những sinh vật có hình dạng sống trong cơ thể chúng ta? Hay là kết quả của những ý thức vô hình. Chúng ta không biết. Chúng ta không hề biết được. Khi chúng ta thậm chí không biết chút nào, thì làm thế nào để chúng ta biết, "Cakkhu-dhatu, rupa-dhatu, cakkhu-viññana-dhatu"? Không cách nào hết. Chúng ta không có cái nhìn sâu sắc, không có kiến thức, không có nhận thức phân biệt nào hết cả.

"Sota-dhatu": our ear, which is the basis for ear-consciousness to arise. Which kind of ear-consciousness arises first? Do we know? No, not at all. Is it our own consciousness that goes out to listen to sounds? Is it the consciousness of some little animal lurking in our ears? Or is it the consciousness of some being that doesn't even have a body? Or is it really our own consciousness? Examine things carefully so that you know this before anything else. You can tell from the results: There are some kinds of sounds that you like to hear, but you know that they're not right, and yet you still like to listen to them. You should realize when this happens that it's not your consciousness that's listening, because it's not loyal to you. There are other kinds of sounds that are good and right, but you don't like them. That's another case when it's not your consciousness. Something else has probably infiltrated and gotten in the way.

"Sota-dhatu": Tai của chúng ta, là căn bản cho nhĩ thức phát sinh. Loại nhĩ thức nào phát sinh đầu tiên? Chúng ta biết không? Không, hoàn toàn không. Có phải ý thức của chúng ta đi ra nghe âm thanh? Có phải đó là ý thức của mấy con vật nhỏ bé ẩn núp trong tai chúng ta? Hay là ý thức của vài sinh vật mà thậm chí không có cơ thể? Hay thật sự là ý thức của riêng chúng ta? Kiểm tra mọi thứ cẩn thận để bạn biết điều này trước bất kỳ ai khác. Bạn có thể biết được từ kết quả: Có vài loại âm thanh mà bạn thích nghe, nhưng bạn biết là không đúng cho lắm, và bạn vẫn thích lắng nghe chúng. Bạn nên nhận ra rằng khi điều này xảy ra thì nó không phải là ý thức của bạn đang lắng nghe, bởi vì nó không trung thành với bạn. Có những loại âm thanh khác tốt và đúng đắn, nhưng bạn không thích chúng. Đó là trường hợp khi nó không phải là ý thức của bạn. Một cái gì khác có lẽ đã xâm nhập và phá bĩnh.

You have to watch out for this carefully, because there are a lot of different groups of consciousness with their own agendas. Sometimes you listen to other people speaking: What they say is true and right, but you don't like it. So you go assuming that this business of liking and disliking is yours. You never stop to think that consciousness is not-self. The fact that you don't stop to think is why your ears are so deaf. You're not listening. Some hungry ghost is listening in your stead, without your even realizing it. So how are you going to remember anything? Your mind isn't here with the body in the present, so it's not listening. Hungry ghosts are listening, dead spirits are listening, angry demons are in the way, so as a result you yourself don't know, don't understand, what's being said. Ghosts and demons are doing all the listening and thinking, but you assume it's all you. This is why the Buddha said that ignorance blinds our eyes and deafens our ears. It's all an affair of consciousnesses.

Bạn phải cẩn thận coi chừng điều này, bởi vì có rất nhiều nhóm ý thức khác nhau với những nghị trình của riêng chúng. Đôi khi bạn lắng nghe người khác nói: Những gì họ nói là thật và đúng, nhưng bạn không thích nó. Vì vậy bạn giả định rằng thích hay không thích là chuyện của bạn. Bạn không bao giờ ngừng để suy nghĩ rằng ý thức là vô ngã. Sự thật là bạn không ngừng để nghĩ xem tại sao tai bạn lại điếc thế. Bạn không có lắng nghe. Một vài con ma đói đang lắng nghe thay vì bạn, mà bạn thậm chí không nhận ra điều đó. Vậy thì làm thế nào để bạn nhớ bất cứ chuyện gì? Tâm của bạn không ở cùng với cơ thể trong hiện tại, do đó nó không lắng nghe. Những con ma đói lắng nghe, linh hồn người chết lắng nghe, những con quỷ dử xen vào, vì vậy kết quả là bản thân bạn không biết, không hiểu, những gì đang được nói. Ma quỷ đang làm tất cả mọi việc lắng nghe và suy nghĩ, nhưng bạn cho đó là bạn. Đây là lý do tại sao Đức Phật nói rằng ngu dốt hay vô minh làm mù mắt chúng ta và điếc tai chúng ta. Tất cả chỉ là chuyện của tâm thức.

"Cakkhu-dhatu, rupa-dhatu, cakkhu-viññana-dhatu": There are these three things. The instant the eye sees a form, what consciousness goes out to look? Have you ever stopped to take notice? No. Never. So you don't know whether it's really your own consciousness or the consciousness of an animal lurking in your eye, whether it's an animal with a body or one without a body. You don't even know whether these things really exist. When you don't know this, what can you hope to know? "Sota-dhatu, sadda-dhatu, sota-viññana-dhatu": You don't know this one either. And so on down the list: "Ghana-dhatu": The nose is where smells are known and nose-consciousness arises. Sometimes our consciousness likes certain kinds of smells, smells that are proper in line with the Dhamma. So we search out and find those smells to make merit. Other times we give up. We like the smells, but we don't follow through. We don't carry through with our own thoughts. Then there are certain kinds of smells that we don't like, but we still go after them. Some kinds we like, but we don't follow through. There are all kinds of issues surrounding smells. Smells appear in our nose, and consciousness appears in our nose as well. Who knows how many hundreds of kinds of consciousness are living in there? Sometimes they know things before we do. They send us all kinds of false reports to deceive us. They whisper to us, keeping us misinformed so that we believe them. As a result, we close our eyes and follow along with them, like a bear getting honey from a bee's nest. It just closes its eyes and keeps slurping away, slurping away at the honey. It can't open its eyes because the bees are going to sting out its eye sockets. The same with us: when consciousness comes whispering, "Go. Go," we go along with it, thinking that we're the ones who feel the need to go. Actually, we don't know what it is that comes slipping in to pull us around, like a medium possessed by a spirit.

"Cakkhu-dhatu, rupa-dhatu, cakkhu-viññana-dhatu": Ba thứ này. Giây phút mắt nhìn thấy một vật, ý thức nào đi ra xem? Bạn có bao giờ ngừng lại để quan sát? Không. Không bao giờ. Vậy thì bạn không biết liệu nó thật sự là ý thức của riêng bạn hay là ý thức của một con vật đang ẩn núp trong mắt bạn, dù đó là một con vật với hình thể hay không hình thể. Bạn còn không biết liệu những thứ này thật sự tồn tại. Khi bạn không biết điều này, bạn có thể trông mong là biết được cái gì? "Sota-dhatu, sadda-dhatu, sota-viññana-dhatu": Bạn cũng không biết điều này. Và cứ thế với hai thứ còn lại: "Ghana-dhatu": Mũi là nơi mùi được biết đến và tỹ thức hay ý thức khứu giác phát sinh. Đôi khi ý thức của chúng ta thích vài loại mùi, mùi đúng đắn phù hợp với Pháp. Vì thế chúng ta đi tìm kiếm và thấy những mùi đó để làm công đức. Những lần khác chúng ta bỏ cuộc. Chúng ta thích mùi hương, nhưng chúng ta không theo đến cùng. Chúng ta không làm tròn những suy nghĩ của riêng chúng ta. Rồi có vài loại mùi mà chúng ta không thích, nhưng chúng ta vẫn theo đuổi chúng. Vài loại chúng ta thích, nhưng chúng ta không đuổi theo. Có đủ mọi vấn đề xung quanh mùi hương. Mùi xuất hiện trong mũi chúng ta, và ý thức cũng xuất hiện trong mũi chúng ta. Ai mà biết được có bao nhiêu trăm loại ý thức đang sống trong đó? Đôi khi chúng biết mọi thứ trước khi chúng ta biết. Chúng gởi đến ta đủ loại báo cáo sai để lừa dối chúng ta. Chúng thì thầm với ta, gởi chúng ta thông tin sai lạc để chúng ta tin chúng. Kết quả là chúng ta nhắm mắt đi theo chúng, giống như con gấu lấy mật ong từ tổ ong. Nó chỉ nhắm mắt và cứ húp lấy húp để mật ong. Nó không thể mở mắt bởi vì những con ong sẽ chích vào mắt nó. Tương tự như vậy đối với chúng ta: khi ý thức đến thì thầm, "Đi. Đi," chúng ta đi theo nó, nghĩ rằng chúng ta là người cảm thấy cần phải đi. Thật ra, chúng ta không biết cái gì nhào đến lôi kéo chúng ta đi lòng vòng, như cái xác bị chiếm hữu bởi một linh hồn.

Jivha-dhatu: The tongue. The tongue is where tastes arise. Tastes come and make contact at the tongue and an awareness arises, called consciousness. But the consciousness that arises: exactly which consciousness arises first? There are living beings that reside in our taste buds, and they have consciousness too, you know. They may know even more than we do. For example, say that there's food we know is bad for us to eat, but there's the desire to eat it. Why is there the desire? Sometimes we don't want to eat it, but the consciousness of some living being wants to eat it. If we eat it, we know it will make us sick, but there's still the desire to eat it. This is called getting fooled by flavors. Getting fooled by consciousness. There are three sorts of consciousness, as we've already mentioned, so which consciousness is getting in the act? Is it our consciousness or not? We've never stopped to check. Is it the kind of consciousness that doesn't yet have a body? Or is it the kind that already has a body appearing in our mouth? We don't know. When we don't know, that's why everything we say comes out all screwy and wrong. These spirits are the ones that make us speak, speaking in all kinds of ways that get us in trouble. Actually, we don't want to say those things, but we go ahead and say them. That's a sign that we've been associating with fools, with the consciousness of angry demons, without our even realizing it. It's only afterwards, when we end up suffering, that we realize what's happened. This is why we keep losing out to them. We don't know consciousness in the five aggregates. We keep chanting, "Viññanam anatta, anatta, ta, ta," every day, but don't know a thing. This is what the Buddha called avijja, or unawareness.

Jivha-dhatu: Lưỡi. Cái lưỡi là nơi vị giác phát sinh. Hương vị đến và chạm vào lưỡi và một nhận thức phát sinh, gọi là ý thức. Nhưng cái ý thức phát sinh đó: là ý thức nào thật sự phát sinh đầu tiên. Có những sinh vật sống trong vị giác của chúng ta, và chúng cũng có ý thức, bạn biết chứ. Chúng có thể biết nhiều hơn chúng ta. Ví dụ, có thực phẩm mà chúng ta biết là có hại, không nên ăn, nhưng vẫn muốn ăn. Sao lại có ham muốn? Đôi khi chúng ta không muốn ăn, nhưng ý thức của một sinh vật nào đó muốn ăn nó. Nếu chúng ta ăn nó, chúng ta biết là nó sẽ làm chúng ta bị bệnh, nhưng vẫn ham muốn ăn nó. Đây gọi là bị phỉnh gạt bởi hương vị. Bị lừa bởi ý thức. Có ba loại ý thức, như chúng ta đã đề cập đến, vậy thì loại ý thức nào đang hành động? Có phải là ý thức của chúng ta không? Chúng ta không bao giờ ngừng lại để kiểm tra. Có phải đó là loại ý thức vẫn chưa có hình thể? Hay là loại đã có hình thể xuất hiện trong miệng chúng ta? Chúng ta không biết. Khi chúng ta không biết, đó là lý do tại sao mọi thứ chúng ta nói ra đều bừa baĩ và sai lầm. Chính những linh hồn này làm cho chúng ta nói, nói đủ mọi cách làm cho chúng ta gặp rắc rối. Thật ra, chúng ta không muốn nói những điều đó, nhưng chúng ta vẫn nói ra. Đó là dấu hiệu chúng ta đang liên kết với kẻ ngu, với ý thức của quỷ dữ, mà thậm chí chúng ta không hay biết. Chỉ đến khi chúng ta hứng chịu đau khổ sau đó, thì chúng ta mới biết chuyện gì đã xảy ra. Đây là lý do tại sao chúng ta cứ mãi thua chúng. Chúng ta không biết ý thức trong năm uẩn. Chúng ta tiếp tục tụng niệm, "Viññanam anatta, anatta, ta, ta," mỗi ngày, nhưng không biết gì cả. Điều này Đức Phật gọi là avijja, vô minh, không hay biết.

Kaya-dhatu: The same holds true with the body. The body is where tactile sensations are felt. Tactile sensations make contact and we can know them all: cold, hot, soft, hard. We know. This knowledge of tactile sensations is called consciousness. But whose consciousness it is, we've never made a survey. So we think that we're the ones who are cold, we're the ones who are hot, and yet it's not us at all. Like a person possessed by a spirit. What happens when a person is possessed by a spirit? Suppose there's someone who has never drunk liquor. When a spirit possesses him, he drinks two or three glasses — really enjoying it — but when the spirit leaves, the person who has never drunk liquor is dead drunk. Why? Because there was a consciousness from outside possessing him. He — the real him — never drank liquor, but he drank when an outside spirit possessed him.

Kaya-dhatu:Điều này cũng đúng đối với cơ thể. Cơ thể là nơi những cảm giác xúc giác được cảm nhận. Cảm giác xúc giác va chạm và chúng ta có thể biết tất cả: lạnh, nóng, mềm, cứng. Chúng ta biết. Kiến thức về xúc giác được gọi là ý thức. Nhưng đó là ý thức của ai, chúng ta chưa bao giờ khảo sát. Vì thế chúng ta nghĩ rằng mình là người thấy lạnh, mình là người thấy nóng, nhưng nó không phải là chúng ta. Giống như một người bị chiếm hữu bởi một linh hồn. Chuyện gì xảy ra khi một người bị ma ám? Giả sử có một người chưa bao giờ uống rượu. Khi một hồn ma nhập vào ông ta, ông uống hai hay ba ly — thật sự thưởng thức nó — nhưng khi hồn ma rời đi, người mà chưa bao giờ uống rượu sẽ bị say mèm. Tại sao? Bởi vì đã có một ý thức từ bên ngoài vào chiếm hữu ông. Ông ta — con người thật của ông ta — chưa bao giờ uống, nhưng đã uống khi một linh hồn nhập vào chiếm hữu ông ta.

The same holds true with our mind. When these consciousnesses start getting obstreperous, we start doing things even though we don't want to do them. Some forms of consciousness like the cold, some like heat. Just like the animals in the world: Some like hot weather, some like cold weather, some like to eat hard things, some like to eat soft things. Worms and caterpillars, for instance: They like to eat hard things. It's the same with the living beings in our bodies: Some like to eat hard things, so they nibble at our bones — or at our flesh until it sloughs off in pieces. Some drink the liquid parts. Some like hot things, some like cold things. So when it gets cold, we feel that we're really cold, but we've never stopped to think about what's made us cold. When it gets hot, we don't know what's made us hot. We just think that it's us: this is us, that's us. When it was that we became a spirit-consciousness along with them, we never noticed.

This is why the Buddha said that we have no discernment. We fall for these forms of consciousness, forgetting his teaching that consciousness is not-self. Actually, there's only one of us, and it's not all complicated like this.

Điều này cũng đúng đối với tâm của chúng ta. Khi những ý thức naỳ trở nên ồn ào, chúng ta bắt đầu làm đủ thứ mặc dù chúng ta không muốn làm. Vài loại ý thức thích lạnh, vài cái thích nóng. Giống như thú vật trong thế giới: vài con thích khí hậu nóng, con thích khí hậu lạnh, con thích ăn vật cứng, con thích ăn vật mềm. Ví dụ như giun và sâu bướm: Chúng thích ăn thực phẩm cứng. Tương tự như vậy với các chúng sinh trong cơ thể chúng ta. Vài con thích vật cứng nên chúng gặm nhấm xương của chúng ta — hay da thịt của chúng ta cho đến khi nó rơi ra từng mánh. Vài con uống chất lỏng. Vài con thích thứ nóng, con thích thứ lạnh. Vì vậy khi nó trở lạnh, chúng ta cảm thấy rất lạnh, nhưng chúng ta không bao giờ ngừng lại để nghĩ xem cái gì làm chúng ta lạnh. Khi nó trở nóng, chúng ta không biết cái gì làm chúng ta nóng. Chúng ta chỉ nghĩ rằng nó là chúng ta: đây là chúng ta, đó là chúng ta. Khi bị như vậy, chúng ta trở thành một linh hồn ý thức cùng với chúng, chúng ta không bao giờ nhận thấy.

Đây là lý do tại sao Đức Phật nói rằng chúng ta không có nhận thức phân biệt. Chúng ta rơi vào vòng ảnh hưởng của những dạng ý thức này, quên lời dạy của ngài rằng ý thức là vô ngã. Thật ra, chỉ có một mình ta, và nó không có phức tạp như thế này.

As for our mind — mano-dhatu — the same holds true. It's been possessed by spirits so that it suffers from all sorts of symptoms. The ideas that get thought up in the mind, the ideas that cause thoughts in the mind: they come from a cause. Sometimes the cause may be the shock waves from other consciousnesses bumping into us. The thoughts of living beings with bodies may be directed at us. The consciousness of beings without bodies may have some unfinished business involving us and they may cause our own minds to fall in with them. When this happens, you should know: "Oh. There's been an infiltration." The thing that has infiltrated is the mood of another living being. It may be the mood of an animal. The mood of a deva. The mood of an angry demon. We have to decode them so that we'll know. When we can know in this way then there aren't all that many issues in our mind. There's only one mind. There's only one consciousness, not a whole lot of them. When one is one, it should stay as one. The problem is that one turns into two and then three and then so on without end. This is what blocks our senses.

Đối với tâm của chúng ta — mano-dhatu — thì cũng thế. Nó bị chiếm hữu bởi các linh hồn vì vậy nó hứng chịu đau khổ từ đủ mọi loại triệu chứng. Các ý tưởng được nghĩ ra trong tâm trí, những ý tưởng gây ra suy nghĩ trong tâm: chúng đến từ một nguyên nhân. Đôi khi nguyên nhân có thể là những làn sóng xung đột từ các ý thức khác va chạm vào chúng ta. Ý tưởng của những sinh vật có hình dạng có thể hướng tới chúng ta. Ý thức của những sinh vật không hình dạng có thể có vấn đề chưa hoàn tất liên quaṇ đến chúng ta và chúng có thể làm cho tâm của chúng ta đi theo chúng. Khi điều này xảy ra, bạn nên biết: "Ồ. Có sự xâm nhập." Cái xâm nhập vào đó là tâm trạng của một chúng sinh. Nó có thể là tâm trạng của một con vật. Tâm trạng của một chư thiên. Tâm trạng của một quỷ dữ. Chúng ta phải giải mã chúng để chúng ta biết. Khi chúng ta có thể biết theo cách này thì không có nhiều vấn đề như thế trong tâm chúng ta. Chỉ có một tâm. Chỉ có một ý thức, không có cả lô bọn chúng. Khi một là một, thì nên giữ là một. Vấn đề là một trở thành hai và sau đó ba và rồi tiếp tục đến vô tận. Đây là những gì cản trở các giác quan của chúng ta.

Unawareness blocks our eyes, so that we don't know the consciousnesses that have built their homes in our eyeballs. Unawareness blocks our ears: the consciousnesses of all the animals that have come and built their homes filling up our earholes. Unawareness blocks our nose: the consciousnesses of all the animals that have come and built their homes in our nostrils. It blocks our tongue: the consciousnesses of all the animals that have come and built their homes and cities in our tongue. It blocks our body: the consciousnesses of all the animals that have come and built their homes in every pore. As for our own single consciousness, it's no match for them. This is why the effort of our meditation is so limp and lax: we don't understand what these things are doing to us. They close off our eyes, ears, nose, tongue, body, and mind so that we can't see our way out. As a result, the qualities we're trying to develop just don't grow.

Vô minh che mắt chúng ta, vì vậy chúng ta không biết các ý thức đã xây nhà của chúng trong tròng mắt chúng ta. Vô minh bịt tai chúng ta: ý thức của tất cả các con vật đã đến và xây nhà bịt kín lỗ tai chúng ta. Vô minh bịt mũi chúng ta: ý thức của tất cả các con vật đã đến và xây nhà trong lỗ mũi chúng ta. Nó bao phủ lưỡi chúng ta: ý thức của tất cả các con vật đã đến và xây nhà cùng thành phố của chúng trong lưỡi chúng ta. Nó làm tắt nghẽn cơ thể chúng ta: ý thức của tất cả các con vật đã đến và xây nhà của chúng trong từng lỗ chân lông. Còn ý thức duy nhất của chúng ta thì nó không phù hợp với chúng. Đây là lý do tại sao nỗ lực thiền định của chúng ta rất khập khiễng và lỏng lẻo: chúng ta không hiểu những thứ này đang làm gì với chúng ta. Chúng nó đóng kín mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và tâm làm cho chúng ta không thể nhìn thấy đường ra. Kết quả là, những phẩm chất chúng ta đang cố gắng phát triễn không tiến bộ được.

Now, when we can wipe out the homes of unawareness, that's when we'll understand what's going on:

Aneka-jati samsaram, sandhavissam anibbisam.
Gaha-karam gavesanto...

Through the round of many births
I wandered without finding
The house-builder I was seeking...

Vì thế, khi mà chúng ta có thể quét sạch những căn nhà của vô minh, là khi chúng ta sẽ hiểu được chuyện gì đang xảy ra:

Aneka-jati samsaram, sandhavissam anibbisam.
Gaha-karam gavesanto...

Qua vòng luân hồi sinh tử
Tôi đi lang thang nhưng không tìm thấy
Người xây nhà mà tôi luôn cố gắng tìm...

When we contemplate to the point where we understand these things, we'll come to see the endless affairs of all the living beings that have taken up residence in our home. Aneka-jati samsaram... They've come to quarrel and squabble and create a lot of trouble. They like to pull our mind into all kinds of harm.

When we contemplate so as to see things in this way, dispassion arises. Cakkhusmimpi nibbindati. We feel dispassion for the eye. Rupesupi nibbindati. Dispassion for forms. Cakkhu-viññanepi nibbindati. Dispassion for consciousness. We really get tired of it. It's a genuine nuisance to our heart. Nibbindam virajjati, viraga vimuccati. We spit them out. The eye spits out forms. It spits out consciousness. It spits them out, because it's had enough.

Khi chúng ta suy tưởng đến điểm mà chúng ta hiểu được những điều này, chúng ta sẽ nhìn thấy những vấn đề bất tận của tất cả chúng sinh đã đến trú ngụ trong nhà của chúng ta. Aneka-jati samsaram... Chúng đến cải cọ ồn ào và tạo ra rất nhiều rắc rối. Chúng muốn kéo tâm của chúng ta vào đủ loại gây hại.

Khi chúng ta quán chiếu để nhìn thấy mọi thứ theo cách này, tính khách quan phát sinh, chúng ta vất bỏ thành kiến. Cakkhusmimpi nibbindati. Chúng ta cảm thấy giải thoát cho mắt. Rupesupi nibbindati. Thoát ly với sắc tướng. Cakkhu-viññanepi nibbindati. Thoát ly với ý thức. Chúng ta thật sự cảm thấy mỏi mệt với nó. Nó chính thật là mối phiền toái cho trái tim chúng ta. Nibbindam virajjati, viraga vimuccati. Chúng ta nhổ̉ chúng ra. Mắt nhổ bỏ sắc tướng, Nó nhổ bỏ ý thức. Nó nhổ chúng ra, bởi vì nó chịu đựng đủ rồi.

Sotasmimpi nibbindati. We feel dispassion for the ear. Saddesupi nibbindati. Dispassion for sounds. Sota-viññanepi nibbindati. Dispassion for consciousness. Viraga vimuccati. We spit them all out. When the eye spits out form, forms don't get stuck in the eye, so the eye can penetrate and see for miles. When sounds get spit out, our ears can penetrate: We can hear what the devas are chatting about. When the nose spits out aromas, the entire world smells sweet. Our goodness, when we let go of it, smells sweet in every direction. The tongue spits out flavors, it doesn't swallow them; it spits out consciousness. The body spits out tactile sensations. Heat doesn't get stuck in the heart. Cold doesn't get stuck in the heart. Hard, soft, whatever, in the body, doesn't get stuck, doesn't seep in. Everything gets spit out, all the way to mental consciousness. The mind lets go of its goodness. It doesn't hold onto the view or conceit that its goodness belongs to it. It spits out evil, unskillful states, so that evil can't leak in to get it soaked. It spits out all the various things it knows, such as, "That's the consciousness of living beings with bodies... That's the consciousness of living beings without bodies... That's really my consciousness." All of this gets spit out. That's what's called viññanasmimpi nibbindati. Dispassion for consciousness, dispassion for mental objects. Viraga vimuccati. Everything gets spit out; nothing gets swallowed, so nothing gets stuck in the throat. The eye doesn't swallow forms, the ear doesn't swallow sounds, the nose doesn't swallow smells, the tongue doesn't swallow flavors, the body doesn't swallow tactile sensations, the mind doesn't swallow ideas. Vimuccati: Release. There's no more turmoil or entanglement. That's when you're said to be in the presence of nibbana. Vimuttasmim vimuttamiti ñanam hoti, khina jati, vusitam brahma-cariyam — "In release, there is the knowledge, 'Released.' Birth is ended, the holy life has been fulfilled." When we can practice in this way we'll know clearly what's the consciousness of animals, what's our consciousness, and we can let go of them all. That's when we'll know that we've gained release from all three sorts of consciousness.

Sotasmimpi nibbindati. Chúng ta cảm thấy giải thoát cho tai. Saddesupi nibbindati. Thoát ly với âm thanh. Sota-viññanepi nibbindati. Thoát ly với ý thức. Viraga vimuccati. Chúng ta nhổ hết bọn chúng ra. Khi mắt nhổ sắc tướng ra, sắc không bị vướng trong mắt, vì vậy mắt có thể nhìn xuyên thấu ra xa hàng dặm. Khi âm thanh được nhổ ra, tai chúng ta có thể nghe xuyên thấu. Chúng ta có thể nghe được những gì chư thiên đang trò chuyện. Khi mũi nhổ mùi hương ra, toàn thế giới thật dễ chịu với hương thơm ngọt ngào. Sở hữu của chúng ta, khi chúng ta cho nó đi, mùi hương ngọt ngào tỏa khắp mọi hướng. Lưỡi nhổ bỏ hương vị, nó không nuốt chúng; nó nhổ bỏ ý thức. Cơ thể nhổ bỏ các cảm giác xúc giác. Nóng không bị kẹt trong trái tim. Lạnh không bị kẹt trong trái tim. Cứng, mềm, bất kỳ thứ gì, trong cơ thể, không bị kẹt, không thấm vào. Tất cả mọi thứ được nhổ ra, cho đến tận tâm thức. Tâm buông xả sở hữu của nó. Nó không chấp thủ vào quan điểm hay ý tưởng rằng sở hữu của nó là thuộc về nó. Nó nhổ bỏ những trạng thái xấu xa thô thiễn, để cho tội ác không thể thấm vào làm cho nó bị đắm chìm. Nó nhổ ra tất cả mọi thứ nó biết, chẳng hạn như, "Đó là ý thức của chúng sinh có hình dạng... Đó là ý thức của chúng sinh không hình dạng... Đó thật sự là ý thức của tôi." Tất cả những thứ này được nhổ ra. Đó là những gì được gọi là viññanasmimpi nibbindati. Thoát ly với ý thức, thoát ly với đối tượng tâm thần. Viraga vimuccati. Tất cả mọi thứ được nhổ ra; không có gì được nuốt vào, nên không có gì bị kẹt trong cổ họng. Mắt không nuốt sắc tướng, tai không nuốt âm thanh, mũi không nuốt mùi, lưỡi không nuốt hương vị, cơ thể không nuốt cảm giác xúc giác, tâm không nuốt ý tưởng. Vimuccati: Giải thoát. Không còn xáo trộn hay rối loạn. Đó là khi bạn được nói là sống với sự hiện diện của niết bàn. Vimuttasmim vimuttamiti ñanam hoti, khina jati, vusitam brahma-cariyam — "Trong giải thoát, có trí tuệ, 'Giải thoát.' Sanh tử chấm dứt, cuộc sống thánh thiện đã được hoàn thành." Khi chúng ta có thể thực hành theo cách này chúng ta sẽ biết rõ ràng ý thức của loài vật là gì, ý thức của chúng ta là gì, và chúng ta có thể buông bỏ chúng hết cả. Đó là khi chúng ta sẽ biết rằng chúng ta đạt được giải thoát ra khỏi tất cả ba loại ý thức.

The consciousness of living beings with bodies isn't our consciousness. The consciousness of living beings without bodies isn't our consciousness. Our consciousness, which is aware of these things, isn't us. These things get let go, in line with their nature. That's when we can be said to know the five aggregates, the six sense media. We gain release from the world and can open our eyes. Our eyes will be able to see far, as when we slide away the walls on our home and can see for hundreds of yards. When our eyes aren't stuck on forms, we can gain clairvoyant powers and see far. When our ears aren't stuck on sounds, we can hear distant sounds. When our nose isn't stuck on smells, we can sniff the smell of the devas, instead of irritating our nose with the smell of human beings. When flavors don't get stuck on the tongue we can taste heavenly medicine and food. When the mind isn't stuck on tactile sensations, we can live in comfort. Wherever we sit, we can be at our ease: at ease when it's cold, at ease when it's hot, at ease in a soft seat, at ease in a hard seat. Even if the sun burns us up, we can be at our ease. The body can fall apart, and we can be at our ease. This is called spitting out tactile sensations. As for the heart, it spits out ideas. It's a heart released: released from the five aggregates, released from the three sorts of consciousness. They can't ever fool it again. The heart is released from stress and suffering, and will reach the highest, most ultimate happiness: nibbana.

Ý thức của những chúng sinh có hình dạng không phải là ý thức của chúng ta. Ý thức của những chúng sinh vô hình dạng không phải là ý thức của chúng ta. Ý thức của chúng ta, cái ý thức biết được những điều này, không phải là chúng ta. Những điều này nên được buông xả, cho phù hợp với bản chất của chúng. Đó là khi chúng ta có thể nói là mình biết năm uẩn, sáu căn và sáu trần. Chúng ta đạt được giải thoát khỏi thế giới và có thể mở mắt chúng ta. Mắt chúng ta sẽ có thể nhìn xa, như khi chúng ta đẩy những bức tường quanh nhà chúng ta ra và có thể thấy hàng trăm mét. Khi mắt chúng ta không bị kẹt vào sắc tướng, chúng ta có thể đạt được thiên nhãn thông và nhìn thấy xa. Khi tai chúng ta không bị kẹt vào âm thanh, chúng ta có thể nghe được những âm thanh xa. Khi mũi chúng ta không bị kẹt vào mùi, chúng ta có thể ngửi được mùi hương của chư thiên, thay vì làm ngứa mũi chúng ta với mùi của con người. Khi hương vị không bị kẹt trong lưỡi chung ta có thể nếm thực phẩm và dược phẩm trời. Khi tâm không bị kẹt trong những cảm giác xúc giác, chúng ta có thể sống thoải mái. Bất cứ nơi nào chúng ta ngồi, chúng ta có thể được dễ chịu: dễ chịu khi nóng, dễ chịu khi lạnh, dễ chịu trong cái ghế mềm, dễ chịu trong cái ghế cứng. Cho dù mặt trời có thiêu đốt chúng ta, chúng ta vẫn có thể cảm thấy dễ chịu. Cơ thể có thể bị hủy hoại, và chúng ta vẫn có thể cảm thấy bình an. Đây gọi là nhổ những cảm giác xúc giác ra. Còn đối với trái tim, nó nhổ những ý tưởng ra. Đó là một trái tim đã giải thoát: thoát khói năm uẩn, thoát khỏi ba loại ý thức. Chúng không bao giờ lừa gạt được nó nữa. Trái tim được giải thoát khỏi căng thẳng và đau khổ, và sẽ đạt tới hạnh phúc cao cả và tối thượng nhất: Niết bàn

Here I've been talking on the topic of consciousness. Take it to heart and train yourself to give rise to knowledge within. That's when you can be said to know the worlds. The consciousnesses that have bodies inhabit the worlds of sensuality, from the levels of hell on up to heaven. The consciousnesses with no bodies inhabit the world of the formless Brahmas. Our own consciousness is what will take us to nibbana. When you know these three kinds of consciousness you can be said to be vijja-carana-sampanno: consummate in knowledge and conduct. Sugato: You'll go well and come well and wherever you stay, you'll stay well. All the beings of the world can then get some relief. In what way? We hand everything over to them. Any animals who want to eat away in our body can go ahead and do so. We're no longer possessive. Whatever they want, whatever they like to eat, they can go ahead and have it: We don't give a damn. That's how we really feel. We're not attached. If they want to eat our intestines, they can go ahead. If they want to eat our excrement, they can have it. If they want to eat our blood, they can eat all they like. We're not possessive. Whatever any type of consciousness wants, they're welcome to it. We give them their independence, so they can govern themselves, without our trying to snitch anything away from them. As a result, they gain a share of our goodness. The same for the bodiless consciousnesses in our body: They gain their independence. And we gain our independence, too. Everybody gets to live in his or her own house, eat his or her own food, sleep in his or her own bed. Everyone lives separately, so everyone can be at his or her own ease.

Ở đây tôi đang nói về chủ đề tâm thức. Hảy đem nó vào tim và rèn luyện bản thân bạn để đạt được kiến thức từ nội tâm. Đó là khi bạn có thể nói là mình biết các cõi giới. Những ý thức có hình dạng sống trong sắc giới, từ cõi địa ngục lên đến cõi trời. Những ý thức vô hình dạng sống trong cõi vô sắc giới của các vị Phạm Thiên. Ý thức của riêng chúng ta là những gì sẽ dẫn chúng ta đến niết bàn. Khi bạn biết ba loại ý thức này bạn có thể nói là vijja-carana-sampanno - Minh hạnh túc: thành tựu trong trí tuệ và phẩm hạnh. Sugato - Thiện thệ: Bạn sẽ đi tốt và đến tốt và bất cứ nơi nào bạn ở lại, bạn sẽ ở lại tốt. Tất cả chúng sinh trong thế giới có thể có được trợ giúp. Bằng cách nào? Chúng ta đưa mọi thứ cho họ. Bất cứ con vật nào muốn gặm nhấm cơ thể của chúng ta thì cứ làm đi. Chúng ta không còn sở hữu. Bất kỳ những gì chúng muốn, bất kỳ những gì chúng thích ăn, chúng có thể tự nhiên mà lấy nó: Chúng ta không màng đến. Đó là cách chúng ta thật sự cảm giác. Chúng ta không luyến tiếc. Nếu chúng muốn ăn ruột của chúng ta, chúng cứ tự nhiên. Nếu chúng muốn ăn chất bài tiết của chúng ta, chúng có thể lấy. Nếu chúng muốn ăn máu chúng ta, chúng có thể ăn tất cả những gì chúng thích. Chúng ta không sở hữu. Bất cứ những gì mà loại ý thức nào muốn, chúng tha hồ lấy. Chúng ta cho chúng sự độc lập, vì vậy chúng có thể tự điều hành, mà không cần có hành động gắng gượng của chúng ta trong việc đoạt lấy bất cứ thứ gì từ chúng. Kết quả là chúng có được một phần của sở hữu của chúng ta. Tương tự như vậy cho những ý thức vô hình dạng trong cơ thể chúng ta: Chúng có được sự độc lập. Và chúng ta cũng có được sự độc lập. Tất cả mọi người được sống trong nhà của anh hay chị ấy, ăn thức ăn riêng của mình, ngũ trên giường riêng của mình. Mọi người sống riêng rẽ, vì thế mọi người có thể có được sự bình an của riêng mình.

This is called "bhagava": The eye gets separated from forms, forms get separated from the eye, and consciousness gets separated from self.

The ear gets separated from sounds, sounds get separated from the ear, and consciousness gets separated from self.

The nose gets separated from smells, smells get separated from the nose, and consciousness gets separated from self.

The tongue gets separated from flavors, flavors get separated from the tongue, and consciousness gets separated from self.

The body gets separated from tactile sensations, tactile sensations get separated from the body, and consciousness gets separated from the body.

The mind gets separated from ideas, ideas get separated from the mind, and consciousness gets separated from the mind.

Đây gọi là "bhagava": Mắt tách ra khỏi sắc, sắc tách ra khỏi mắt, và ý thức tách ra khỏi bản ngã..

Tai tách ra khỏi âm thanh, âm thanh tách ra khỏi tai, và ý thức tách ra khỏi bản ngã.

Mũi tách ra khỏi mùi, mùi tách ra khỏi mũi, và ý thức tách ra khỏi bản ngã.

Lưỡi tách ra khỏi hương vị, hương vị tách ra khỏi lưỡi, và ý thức tách ra khỏi bản ngã.

Cơ thể tách ra khỏi cảm giác xúc giác, cảm giác xúc giác tách ra khỏi cơ thể, và ý thức tách ra khỏi cơ thể.

Tâm tách ra khỏi ý tưởng, ý tưởng tách ra khỏi tâm, và ý thức tách ra khỏi tâm.

There's no sense that this is our self or that's our self. This is called "Sabbe dhamma anatta," all phenomena are not-self. We don't claim rights over anything at all. Whoever can do this will gain release from the world, from the cycle of death and rebirth. This is asavakkhaya-ñana — the knowledge of the ending of mental fermentation — arising in the heart.

Không có ý nghĩa gì khi cho rằng đây là bản ngã của chúng ta hay đó là bản ngã của chúng ta. Đây gọi là "Sabbe dhamma anatta," mọi hiện tượng đều vô ngã. Chúng ta không đòi chủ quyền với bất cứ thứ gì hết. Bất cứ ai có thể làm điều này sẽ đạt được giải thoát khỏi thế gian, khỏi vòng luân hồi sanh tử. Đây gọi là asavakkhaya-ñana - Lậu tận thông, — tuệ hiểu biết sự chấm dứt ô trược phiền não — phát sinh trong tim.

So now that you've listened to this, you should take it to ponder and contemplate so as to gain a clear understanding within yourself. That way you'll be on the path to release from stress and suffering, using persistence and effort at all times to cleanse your own consciousness so as to know it clearly. That's what will lead you to purity.

So, for today's discussion of consciousnesses, I'll ask to stop here.

Bây giờ thì bạn đã lắng nghe về vấn đề này, bạn nên dùng nó để suy ngẫm và quán chiếu để đạt được sự hiểu biết rõ ràng trong chính mình. Bằng cách đó bạn sẽ ở trên con đường đưa đến giải thoát khỏi căng thẳng và đau khổ, vận dụng kiên trì và nỗ lực khắp mọi lúc để làm sạch ý thức của riêng bạn để có thể biết nó rõ ràng. Đó là những gì sẽ dẫn bạn đến sự thanh tịnh.

Nào, buổi thảo luận về tâm thức hôm nay, tôi yêu cầu dừng lại ở đây.

©1997, 2000 Metta Forest Monastery.
The text of this page ("Conciousnesses", by Metta Forest Monastery) is licensed under a Creative Commons Attribution-NonCommercial 4.0 International License. To view a copy of the license, visit http://creativecommons.org/licenses/by-nc/4.0/. Documents linked from this page may be subject to other restrictions. Transcribed from a file provided by the author. Last revised for Access to Insight on 2 November 2013.

©1997, 2000 Metta Forest Monastery.
Bài viết của trang này ("Conciousnesses - Tâm Thức", bởi Metta Forest Monastery) được cấp giấy phép theo Creative Commons Attribution-NonCommercial 4.0 International License. Để xem bản sao của giấy phép, hảy truy cập http://creativecommons.org/licenses/by-nc/4.0/. Các tài liệu liên kết từ trang này có thể bị hạn chế. Chép lại từ một tập tài liệu được cung cấp bởi tác giả. Chỉnh sửa cuối cho Access to Insight vào ngày 2 tháng 11 năm 2013.
How to cite this document (a suggested style): "Conciousnesses", by Ajaan Lee Dhammadharo, translated from the Thai by Thanissaro Bhikkhu. Access to Insight (Legacy Edition), 2 November 2013, http://www.accesstoinsight.org/lib/thai/lee/conciousnesses.html .

Làm thế nào để trích dẫn tài liệu này (một đề nghị bút pháp): "Conciousnesses - Tâm Thức", bởi Ajaan Lee Dhammadharo, dịch từ Thái ngữ bởi Thanissaro Bhikkhu. Access to Insight (Legacy Edition), 2 November 2013, http://www.accesstoinsight.org/lib/thai/lee/conciousnesses.html .

 Chủ biên và điều hành: TT Thích Giác Đẳng.

  Những đóng góp dịch thuật xin gửi về TT Thích Giác Đẳng tại phamdang0308@gmail.com
Cập nhập ngày: Thứ Sáu 02-19-2016

Kỹ thuật trình bày: Minh Hạnh & Thiện Pháp

 | | trở về đầu trang | Home page |